Sau khi đến đây, hai người đều tỏ vẻ nghiêm túc, cùng nhau khom người cúi

đầu về phía Tư Hoàng Tuyền: “Hai người chúng ta nghe tin thiếu chủ điện hạ

tiến vào Ma vực Chiến giới từ mấy ngày trước, nhưng lại không thể tìm thấy

tung tích của thiếu chủ. Nghênh đón chậm trễ, kính xin thiếu chủ thứ tội.”

“Có tội gì chứ?” Tư Hoàng Tuyền lắc lắc đầu: “Hành tung của ta bất định, còn

cố tình dùng bí pháp che đậy, các ngươi không tìm thấy cũng là rất bình thường.

Nói đến thì phải là ta cảm kích hai vị mới đúng, nhờ có hai vị ma sư tôn của ta

mới chuyển nguy thành an, thoát được một kiếp. Mẫu thân đại nhân nói hai

người là phụ tá đắc lực của nàng, quả nhiên là không lừa ta.”

Sau đó nàng chỉ về phía ‘cung đài’ kia, khó hiểu hỏi: “Nhưng mà kia là thứ gì?

Mẫu thân ta có thể lại một ít trí nhớ cho ta, trước kia ‘Chiến Phong giới’ cũng

không có thứ này.”

Úy Lũy và Thần Đồ nhìn một chút rồi chắp tay nói: “Là hai người chúng ta mới

chuyển đến, cái ‘cung đài’ này thuộc về một vị thần linh nhân tộc ở hơn một

ngàn vạn năm trước, vị đó cũng từng là một trong những Tử Thần mạnh mẽ

nhất vùng thế giới này, lực lượng còn vượt qua cả Hắc Thủy chúa tể và U Đô

chúa tể bây giờ.”

“Tử Thần? Là Thần Xích Quách sao?” Sở Hi Thanh lập tức đoán được thân

phận của chủ nhân chỗ đó.

Hắn từng nghe Thần Xích Hỏa nhắc đến vị Tử Thần của nhân tộc này.

Thần Xích Hỏa nói thần này thân cao 700 trượng, bụng rất lớn; đỉnh đầu như gà

trống, trán như rắn đỏ.

Hắn phụng lệnh Thiên đế, đi khắp thiên hạ, diệt trừ âm linh ác quỷ quấy nhiễu

thế gian, có người nói mỗi sáng sớm sẽ nuốt ba ngàn ác quỷ, chạng vạng nuốt

ba ngàn ác quỷ, chỉ ăn tươi nuốt sống chứ chưa bao giờ nhai. Hắn lấy quỷ làm

thức ăn, lấy sương mù làm đồ uống, được xưng Hoàng Phụ Thôn Tà Thần.

Vị này từng là một trong những thần linh của nhân tộc bị chúng thần kiêng kỵ,

cũng là kẻ có hi vọng nắm giữ quyền bính Tử Vong và U Minh chân chính.

Trước khi chúng thần phạt thiên, đã cố tình chế tạo vài con quỷ vương rất mạnh,

sau đó dụ Thần Xích Quách nuốt vào.

Khiến cho vạn quỷ phản phệ và giãy dụa trong bụng Thần Xích Quách, cuối

cùng dẫn đến Thần Xích Quách chiến bại ngã xuống. Có người nói thần khu của

hắn vẫn tồn tại đến ngày nay, trở thành một phần của cửu u hoàng tuyền và U

Đô.

“Đúng vậy!”

Úc Lũy nhìn Sở Hi Thanh một chút: “Hai người chúng ta dự đoán thời khắc

thiếu chủ trở về sẽ không thuận buồm xuôi gió, nhất định sẽ bị chúng thần cản

trở, vì vậy mới tự ý chủ trương, chuyển cung điện của Thần Xích Quách đến nơi

này.”

“Thiếu chủ, trong cung có trận pháp từ thượng cổ, có thể kích phát lực lượng

âm mạch của thiếu chủ lên đến trình độ lớn nhất, có thể trở thành nơi thiếu chủ

tổ chức ‘bách quỷ đại duyệt’…”

Trong lúc hắn giải thích, Tư Hoàng Tuyền đã không nói một lời, mà cất bước đi

về phía tòa ‘cung đài’ kia.

Tư Vô Thiên lại nhíu mày.

Nàng muốn khuyên Tư Hoàng Tuyền cẩn thận, không nên đến gần chỗ đó.

Thần Đồ và Úc Lũy này rất có vấn đề.

Hai người này nhìn như cung kính và kính trọng Tư Hoàng Tuyền, nhưng lại

không có các loại cảm xúc như vui mừng, hoặc là lo lắng, ưu sầu khi Tư Hoàng

Tuyền đến đây.

Vẻ mặt của bọn họ cực kỳ kỳ quái.

Nhưng trước khi Tư Vô Thiên kịp mở miệng, Tư Vô Pháp đã kéo ống tay áo

của nàng, rồi kéo tỷ tỷ của mình đi.

Tư Vô Pháp thản nhiên nói: “Chúng ta cũng đi thôi, qua đó xem một chút. Ta

đoán tòa ‘cung đài’ này sẽ hữu dụng với Hoàng Tuyền, bằng không nàng cũng

không làm như vậy. TÌnh thế bây giờ cực kỳ hiểm ác, trừ phi Hoàng Tuyền có

lực lượng đối kháng chính diện với thần linh Vĩnh hằng, bằng không…”

Hắn lắc lắc đầu, không hề nói tiếp.

Thần sắc Tư Vô Thiên hơi động, cũng để Tư Vô Pháp kéo đi.

Tư Hoàng Tuyền tuyệt đối không phải người ngu, trái lại vị đệ tử này của nàng

còn rất thông minh.

Tư Hoàng Tuyền hẳn là cũng nhận ra vẻ dị thường của hai người này.

Huống hồ Tư Vô Pháp cũng ám chỉ rất rõ ràng, lật mặt với Thần Đồ và Úc Lũy

vào lúc này là hành vi không sáng suốt.

Hai người này có thể đối kháng với Cùng Kỳ và Cô Thần, muốn giết bọn họ

cũng là dễ như trở bàn tay.

Dù hai người này có vấn đề thật, bọn họ cũng không làm được gì, trái lại còn để

nguy hiểm đến sớm hơn.

Sở Hi Thanh cũng bay theo mọi người.

Lục Loạn Ly đứng ở sau lưng hắn, nàng nhìn về phía Thần Đồ và Úc Lũy với

vẻ ngạc nhiên.

Nàng truyền âm nói: “Lần này thực sự là bị ngươi hại chết rồi, lại đến ‘Chiến

Phong giới’ này làm gì? Hai người này khẳng định có vấn đề! Chỗ kia quá nửa

là cạm bẫy, chúng ta đây là tự chui đầu vào lưới.”

Sở Hi Thanh bật cười: “Có vấn đề là nhất định, tự chui đầu vào lưới thì chưa

chắc, quan sát tiếp đi.”

Đúng lúc này, hắn bỗng nhiên ‘A’ một tiếng, liếc mắt nhìn về phía trước.

Chỉ thấy một đám thiếu nữ xinh đẹp mặc nghê thường vũ y, toàn thân có mây

khói quấn quanh tuôn ra từ bên trong tòa cung điện kia.

Người cầm đầu trong đó cực kỳ xinh đẹp, quốc sắc thiên hương, nghiêng nước

nghiêng thành.

Nàng ngẩng đầu nhìn Tư Hoàng Tuyền đang lơ lửng trên không trung một chút,

trên mặt lập tức lộ ra vẻ vui mừng, sau đó dẫn đám thiếu nữ sau lưng dịu dàng

cúi đầu: “Thần Vu Hàm Nguyệt, tham kiến vương thượng!”

Vu Hàm Nguyệt?

Tư Vô Pháp không khỏi nheo mắt nhìn cô gái xinh đẹp phía trước.

Đây là một trong bách quỷ, tên là Xà Cốt Bà.

Xà Cốt Bà là một nhân vật mạnh mẽ có thực lực trong top 10 ở bách quỷ, cũng

là một tồn tại lâu đời từ thời viễn cổ.

Ngày xưa, Thánh hoàng đời đầu thống lĩnh các bộ lạc xuôi nam, tổng cộng có

mười bộ lạc am hiểu Vu thuật đi theo là Vu Hàm, Vu Tức, Vu Phán, Vu Bành,

vân vân.

Vu thuật của obnj họ cũng chính là mô hình cho pháp thuật trên thiên hạ.

Mà Vu Hàm Nguyệt này chính là công chúa của bộ lạc Vu Hàm ở một niên đại

nào đó.

Nghe đồn chồng của Vu Hàm Nguyệt cực kỳ yêu nàng, khi nàng chết đã đem

nguyên thần của nàng dung hợp với xương cốt của một con Ba Xà cực mạnh, có

thể để thần phách của nàng vĩnh viễn không tiêu tán.

Sau khi âm Hậu - Thiên Nại Lạc thành lập âm triều, Xà Cốt Bà vẫn luôn là nữ

quan của Thiên Nại Lạc, phụ trách quản lý cung đình.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play