Sở Hi Thanh lại hồn nhiên không biết, khi hắn rời khởi Lê Sơn được chín canh

giờ. Bên dưới đỉnh Vấn Thiên, một cô gái thanh lệ thướt tha bỗng nhiên đứng

lên.

Nàng ngẩng đầu nhìn đỉnh Vấn Thiên, trong miệng lại lẩm bẩm ba chữ: “Huyền

Thu Thủy!”

Đây chính là tên của Lê Sơn Lão Mẫu, nhưng hiếm có người biết được.

Mà cô gái này, chính là ‘Thanh Tịnh chi chủ’ Thần Tịnh Ly.

Tháng trước, nàng đoán Sở Hi Thanh sẽ trở về Thiết Kỳ Bang, vì vậy chạy đến

Đông Châu, chờ ở bên kia tận nửa tháng mà vẫn không thấy tung tích của Sở Hi

Thanh.

Mặc kệ Thần Tịnh Ly thôi diễn và bói toán thế nào, thậm chí là cầu viện Thần

Phổ Chiếu và tam đại ‘Ty Thiên’, thì cũng không thể suy đoán ra hành tung của

Sở Hi Thanh.

Mãi đến tận mười ngày trước, Thần Phổ Chiếu báo cho nàng biết Sở Hi Thanh

có thể ở Lê Sơn, lúc này nàng mới hiểu được, khoảng thời gian này, Sở Hi

Thanh vẫn luôn nằm dưới sự che chở của Lê Sơn Lão Mẫu Huyền Thu Thủy.

Nếu quân cờ của các thần ở Lê Sơn không liều chết truyền tin ra ngoài, thì có lẽ

nàng vẫn bị che đậy.

Mà ngày hôm nay, nàng lại bị Huyền Thu Thủy kia chơi một vố.

Tam đại ‘Ty Thiên’ cảnh báo với nàng, tương lai và vận mệnh trong dòng sông

thời gian đang thay đổi kịch liệt.

Từ đó có thể biết, Sở Hi Thanh đã rời khỏi nơi này…

Ánh mắt Thần Tịnh Ly tràn đầy giận dữ.

Huyền Thu Thủy cho rằng trốn ở phàm giới thì các thần không thể làm gì nàng

sao?

Mà một cái chớp mắt tiếp theo, Lê Sơn Lão Mẫu trực tiếp hiện thân trước mặt

nàng, nhẹ nhàng nhìn nhau với nàng.

“Ta còn tưởng là ai! Hóa ra là Thanh Tịnh chi chủ!”

Lê Sơn Lão Mẫu Huyền Thu Thủy toàn thân áo trắng quần trắng, khuôn mặt

vẫn lãnh diễm xuất trần như cũ: “Ngươi đến Lê Sơn của ta làm gì?”

“Cần gì biết rõ còn cố hỏi?”

Thần Tịnh Ly híp mắt lại, ánh mắt biến ảo khôn lường: “Ngươi vi phạm ước

định với các Tổ thần, nhúng tay vào việc của phàm giới, ta thấy ngươi đang tìm

cái chết!”

“Ước định?” Huyền Thu Thủy chắp tay sau lưng, không để ý nói: “Đó là các

ngươi tự nhận thôi, ta chưa từng nói mình sẽ tuân thủ.”

Ánh mắt Thần Tịnh Ly càng lạnh lẽo hơn.

Nhưng khi nàng chuẩn bị mở miệng nói chuyện, lại cảm thấy lực lượng thời

gian ở quanh đây đang biến hóa kịch liệt.

Vô số cuồng phong và lôi đình đang sinh sôi ở chung quanh.

Sắc mặt Thần Tịnh Ly nhất thời biến đổi.

Thanh Tịnh chi pháp của nàng không thể thanh tẩy những lực lượng này!

Huyền Thu Thủy lại muốn trừ khử bộ hóa thể này của nàng tại đây!

Hơn nữa, nữ nhân này quả nhiên đã trở thành Thánh Giả của thiên quy Tuế

Nguyệt!

Thần Tịnh Ly đã cảm nhận được thân thể đang nhanh chóng già yếu và mục nát.

Nếu bản thể của nàng ở đây, tự nhiên có thể đánh với Huyền Thu Thủy một

trận.

Vấn đề là nàng bây giờ chỉ là một bộ hóa thể cấp độ Bán Thần, sức chiến đấu

cực hạn chỉ bằng thần linh hạ vị.

Bóng người Thần Tịnh Ly lập tức biến hóa, dùng lực lượng Như Ý để thoát ra,

chạy trốn ra ngoài 3000 dặm.

Chỉ để lại một đoạn dư âm vang vọng toàn bộ Lê Sơn: “Huyền Thu Thủy, ngươi

âm thầm trợ giúp nhân tộc, làm trái ý các thần, đây là tự tìm đường chết! Hai

năm sau, ta sẽ dẫn các thần đạp nát Lê Sơn, tàn sát tất cả thuộc hạ của ngươi,

chém sạch con cháu mạch Thừa Hoàng của ngươi!”

Trong mắt Lê Sơn Lão Mẫu Huyền Thu Thủy lại hiện ra một tia tiếc nuối.

Chỉ thiếu một chút nữa là nàng có thể trừ khử bộ hóa thể này của Thần Tịnh Ly

rồi.

May mắn là còn có Tiểu Chiêu ở bên cạnh Sở Hi Thanh, hai người bọn họ vẫn

còn cơ hội giao thủ.

Nhưng tại sao nữ nhân này lại chạy về phía tây bắc?

Lê Sơn Lão Mẫu lập tức hiện ra vẻ kinh ngạc.

-Lục Loạn Ly sắp lên cấp, cần đi tìm bí dược.

-Á loại hỗn độn gần nhất nằm ở Mạc Châu và Hỏa Châu phía tây bắc, bên đó

còn có một nhánh Cự linh có huyết mạch Hỗn Độn là Loạn Phát tộc.

-Lực lượng của Lê Sơn ở Mạc Châu và Hỏa Châu cũng rất mạnh, ngoài ra còn

thần thú bản mệnh của Sở Hi Thanh cũng thăng cấp ở Mạc Châu.

Có lẽ nữ nhân này dựa vào những lý do đó, mới phán đoán là Sở Hi Thanh chạy

đến Mạc Châu và Hỏa Châu.

Lê Sơn Lão Mẫu lập tức lắc đầu, lắc mình trở về đỉnh Vấn Thiên, sau đó ngẩng

đầu nhìn tinh không giống như mọi ngày.

Sắc mặt nàng vẫn lành lạnh như cũ, hoàn toàn giống như mọi ngày.

Chỉ có Huyền Thu Thủy tự biết, nàng đã không giống với lúc trước.

Trong lòng nàng đã có hi vọng, cũng có đấu chí, thứ đã mất đi sau khi Huyền

Hoàng thủy đế tự phong ấn.

Thế gian này đã có một người có thể âm dương một thể! Bây giờ hắn chỉ thiếu

tu vị, chỉ thiếu huyết mạch.

Chỉ có lực lượng Gần Thần, mới có thể phá phong ấn và giải thoát Đế Oa.

Ngoài ra còn cần phương pháp dung hợp lực lượng cực âm cực dương.

Tiểu Chập Long kia hỗ trợ Kiến Nguyên đế cướp huyết mạch Quy Nhất và Vạn

Tượng của Tần Mộc Ca và Sở Hi Thanh, chính là vì chuyện âm dương một thể

này.

Tuy rằng Sở Hi Thanh mất huyết mạch Vạn Tượng, nhưng lại tự ngưng tụ ra

một loại huyết mạch cực kỳ mạnh mẽ khác.

Lê Sơn Lão Mẫu không thể thăm dò chính xác, nhưng từ cách Sở Hi Thanh loại

bỏ thiên quy Tuế Nguyệt trong cơ thể, nàng có thể suy đoán được huyết mạch

này lấy hỗn độn và Vạn Tượng làm cơ sở.

Từ hỗn độn tinh luyện ra vạn pháp sao? Tên nhóc này thật là khí phách.

Đó không phải mô phỏng, cũng không phải quản lý, mà là tinh luyện!

Hỗn độn của hắn bao la vạn tượng, bao quát vạn pháp, thân như thiên đạo!

Huyết mạch này mạnh đến cực đoan, Sở Hi Thanh chỉ cần tăng lên cấp 20…

không! Chỉ cần cấp 15, là có thể âm dương một thể rồi.

Còn về phần lực lượng Gần Thần, đây không phải là vấn đề với Sở Hi Thanh.

Chỉ cần tên tiểu tử này bước vào nhất phẩm, liền có thể nắm giữ lực lượng phá

phong ấn cho Đế Oa!

Vì vậy nàng không cho phép Sở Hi Thanh thất bại, tuyệt đối không cho phép!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play