Lúc này, Hoàng Thiên Viêm nắm một chiến đao hai màu đỏ vàng trong tay, hóa

thân thành một đạo lôi đình màu đỏ son, đánh thắng về phía Sở Hi Thanh.

Tuy rằng thiên quy Nhiên Thiên và Hỏa pháp ở nơi này đã bị Sở Hi Thanh xóa

bỏ.

Nhưng Hoàng Thiên Viêm thân là đệ nhất nhân trong cấp bậc nhất phẩm, trong

huyết mạch ẩn chứa lực lượng của sáu loại thiên quy mạnh mẽ!

Hắn còn nắm giữ Lôi pháp cực mạnh, có thể ngưng tụ Đinh Hỏa thần lôi và

Bính Hỏa thần lôi.

Hắn còn nắm giữ Dung Thiên tầng 30, làm cho tất cả mọi thứ chung quanh bắt

đầu bị hòa tan!

Nơi này không thể cháy, nhưng vẫn có thể bị đốt tan!

Sở Hi Thanh nhìn đạo lôi đình màu đỏ son kia đánh tới, trong mắt lại hiện ra

một tia kỳ dị: “Loạn Ly!”

Lục Loạn Ly lập tức hiểu ý.

Thời cơ chính là lúc này!

Lục Loạn Ly lập tức rút đao ra khỏi vỏ, một đao ‘Nhiễu Thiên Loạn Địa chém

về phía trước.

Tu vị của nàng chỉ là tứ phẩm thượng, nhưng mà mượn lực lượng của Loạn

Thiên Tử Kim Chuy, một đao này của nàng vẫn có thể làm công pháp của

Hoàng Thiên Viêm xuất hiện hỗn loạn trong một sát na.

Sau khi Lục Loạn Ly chém một đao này, nàng bỗng nhiên hiểu ra.

Nàng ý thức được mình cần phải bỏ nhiều công sức trên Bình Thiên và Lượng

Thiên.

Chỉ có hiểu rõ quy củ của thiên địa, thì mình mới biết nên làm thế nào để nhiễu

loạn chúng!

Mà lúc này, trong hư không cũng truyền ra một tiếng ‘cheng’.

Đó là thanh Thiên Lý Chiêu Nhiên đao của Sở Hi Thanh đánh bay đạo lôi đình

màu đỏ son kia, cũng chính là Hoàng Thiên Viêm.

Hoàng Thiên Viêm súc thế đã lâu, lại vận dụng lực lượng huyết mạch, uy lực

tương đương với cực chiêu của nhân tộc.

Sở Hi Thanh thì lại trực tiếp dùng Báo Ứng chi pháp của năng lực Huyết Nhai

Nguyên Hồn để phản xạ lại.

Một cái chớp mắt sau, thanh Băng Phách Thiên Tuyết đao của Sở Hi Thanh

cũng ra khỏi vỏ!

Hắn cũng đã súc thế từ lâu, một thức Băng Hà Thế Kỷ lập tức đóng băng toàn

bộ thiên địa.

Hàn lực vô biên vô tận lan tràn chu vi trăm dặm, không chỉ đóng băng tất cả vật

chất, mà còn đóng băng cả thời gian và không gian.

Nội tâm Hoàng Thiên Viêm cũng hơi lạnh lẽo.

Hắn bị một đòn của chính mình phản xạ, khiến cho lục phủ ngũ tạng đau nhức,

khí huyết và chân nguyên toàn thân gần như bị hòa tan.

Hắn dùng chín phần lực lượng vào một đòn này, sau đó chính hắn phải gánh

chịu hết.

Nhưng phiền phức nhất vẫn là một đao kia của Lục Loạn Ly, lực lượng huyết

mạch trong cơ thể hắn hỗn loạn, không thể ngưng tụ tất cả lực lượng để ứng

phó.

Khi Băng Phách Thiên Tuyết đao của Sở Hi Thanh chém qua, Hoàng Thiên

Viêm chỉ có thể sử dụng được sáu phần mười lực lượng.

Theo hai người giao thủ, toàn thân Hoàng Thiên Viêm bắt đầu tụ một lớp băng,

cả người đều bị đóng băng tại chỗ.

Hoàng Thiên Viêm lập tức bạo phát, đánh tan tầng băng bên ngoài cơ thế. Hắn

lập tức nhìn thấy một ánh đao sắc bén tuyệt thế đánh đến trước mắt!

Đó là Tru Thiên Đao – Tru Thần Diệt Ma!

Nội tâm Hoàng Thiên Viêm lạnh lẽo, lại nghĩ đến mà sợ.

Đao pháp hệ Hàn của Sở Hi Thanh không hề giống với tình báo.

Khi Sở Hi Thanh đóng băng Hoàng Thiên Đình, có người nói khí lạnh phiêu tán

300 dặm, có thể thấy Sở Hi Thanh căn bản là không thể khống chế hàn lực.

Nhưng mà ngày hôm nay, hàn lực của Sở Hi Thanh không chỉ mạnh đến mức có

thể sánh vai với Hỏa pháp của hắn, mà lực khống chế cũng tăng mạnh.

Bằng không thì hắn cũng không bị Sở Hi Thanh đóng băng rồi.

Nếu không phải hắn có một kiện thần khí, giúp hắn phá băng trong khoảnh

khắc, thì có lẽ hắn đã bị Sở Hi Thanh chém đầu rồi!

Tại thời khắc cuối cùng, Hoàng Thiên Viêm vẫn né được một đòn này của Sở

Hi Thanh.

Theo một tiếng ‘cheng’ vang lên, cương lực nổ tung trong thiên địa, làn sóng

khí tràn ra bốn phía, toàn bộ thân thể Hoàng Thiên Viêm đều bị đánh bay ra

ngoài 20 dặm mới có thể dừng lại.

Sau đó hắn cũng không đuổi theo nữa, mà trơ mắt nhìn Sở Hi Thanh lái thuyền

bay xa.

Khi Dục Nhật thần chu bay ra ngoài ngàn dặm, khóe miệng Hoàng Thiên Viêm

bỗng nhiên tràn ra một tia máu tươi, nơi ngực của hắn cũng kết thành một lớp

băng mỏng.

Ngay sau đó, hàn băng và máu tươi lại bốc hơi và tiêu tan, mà đúng lúc này, hai

vị Cự linh Siêu Phẩm kia đã chạy đến nơi.

“Vì sao không đuổi tiếp?”

Đó là một vị thái thượng tộc lão của Bất Chu sơn, xuất thân từ Hành Thủy tộc,

một trong tứ đại hoàng tộc của Bất Chu sơn.

Hắn cau mày, vẻ mặt không vui: “Chỉ cần ngươi ngăn cản hắn trong chốc lát,

chúng ta có thể đuổi kịp. Hôm nay vốn là cơ hội tốt nhất để tiêu diệt kẻ này.”

Hoàng Thiên Viêm trấn áp khí huyết trong cơ thể, trên mặt lại thản nhiên như

không: “Không phải ta không muốn đuổi, mà là không đuổi nổi! Thực lực của

người này có thể sánh ngang với Hoàng Thiên Đình. Ta đã dùng toàn lực mà

vẫn bị hắn đẩy lùi, không thể ngăn cản chiếc thuyền kia trong chốc lát.”

Thật ra hắn bị Hàn pháp của Sở Hi Thanh đánh trọng thương phế phủ và nguyên

thần.

Nhưng Hoàng Thiên Viêm không thể tỏ vẻ suy yếu, bằng không sẽ có người

nhân cơ hội này mà ra tay với Hỏa Thần tộc

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play