Sở Hi Thanh nóng lòng muốn thử, hắn rất muốn thử một lần, xem xem có thể

giết vào tòa Đế Thần cung này không, có thể chém giết một ít Cự linh cao phẩm

không, xem xem thể xác của Hỏa Thần – Viêm Dung thế nào rồi.

Hoàng Thiên Viêm hiển nhiên là nhận ra ý nghĩ của Sở Hi Thanh, hai mắt hắn

bỗng trợn lên, phát ra tiếng gào thét chấn động tầng mây: “Tất cả bộ tộc ở Bất

Chu sơn, tất cả thần dân dưới tam phẩm đều ngủ cho trẫm! Không cần biết các

ngươi dùng biện pháp gì, tất cả mọi người nhất định phải ngủ say, không được

làm trái!”

Cùng lúc đó, trận pháp và cấm chế của Đế Thần cung cũng được mở ra, tận hơn

20 tầng, bao trùm chu vị ngàn dặm.

Tất cả mọi thứ phía trước Sở Hi Thanh đều cháy hừng hực.

Đó là Nhiên Thiên chi pháp của Hoàng Thiên Viêm!

Thiên quy cao đến tầng 30 này đang thiêu đốt quanh thần Sở Hi Thanh, cũng

thiêu đốt đao ý của hắn.

Khóe miệng Sở Hi Thanh không khỏi cong lên, hiện ra vẻ châm biếm.

Nhập mộng ngủ say… trước không nói biện pháp này có tác dụng hay không,

nhưng hành động này của Hoàng Thiên Viêm đã đặt con dân của hắn vào hoàn

cảnh không thể phản kháng.

Ầm!

Đó là một thức Băng Hà Thế Kỷ của Sở Hi Thanh, cách không giao thủ với

Nhiên Thiên chi pháp của Hoàng Thiên Viêm.

Khoảnh khắc này, toàn bộ tầng mây thứ sáu bị chia thành hai nửa!

Một nửa là biển lửa cuồn cuộn, một nửa địa ngục hàn băng.

Khi song phương đối kháng kịch liệt, có mấy đạo thần niệm mạnh mẽ không

kém Hoàng Thiên Viêm đã hàng lâm đến vùng thế giới này.

Bọn họ không dám gia tăng địch ý và sát niệm lên người Sở Hi Thanh, chỉ là

loanh quanh ở trên tầng mây thứ sáu. Một mặt là cố gắng thao túng thiên quy

đạo luật để trợ giúp Hoàng Thiên Viêm, liên thủ áp chế Sở Hi Thanh; một mặt

là đang cố gắng co rút thần ý, không để Sở Hi Thanh lợi dụng.

Lực lượng của song phương đã bắt đầu lan tràn ra chung quanh.

Phạm vi 300 quanh người Sở Hi Thanh đang liên tục nổ tung, cương phong và

đao khí sắc bén đang bắn phá bốn phía.

Thiên quy đạo luật ở vùng thế giới này đã bị lực lượng của bọn họ vặn vẹo

không ra hình dạng gì, toàn bộ không gian đều nằm trong trạng thái tan vỡ.

Cấm chế và trận pháp bên phía Đế Thần cung cũng đang bắt đầu vỡ nát!

Gương mặt lạnh lùng của Hoàng Thiên Viêm cũng đã chuyển sang màu đỏ

thắm. Năm còn Đằng Xà trên người cũng đã rời khỏi thân thể Hoàng Thiên

Viêm.

Chúng không chỉ thiêu đốt toàn thân, mà còn mở hai cánh, ánh mắt hung ác và

dữ tợn, dồn dập phát ra những tiếng gầm nặng nề.

Lúc này, đám chiến tướng và đại thần sau lưng Hoàng Thiên Viêm đều biến sắc

mặt.

Cấm chế và trận pháp bên ngoài Đế Thần cung chỉ còn lại năm tầng cuối cùng,

hơn nữa vẫn đang bị đao ý của Sở Hi Thanh nghiền ép.

Theo những tầng cấm chế và trận pháp vỡ vụn, bọn họ cũng cảm nhận được đao

ý sắc bén và bá đạo đến tột đỉnh của Sở Hi Thanh.

Những người này đều nhìn về phía Hoàng Thiên Viêm, trong mắt không hẹn mà

cùng toát ra vẻ khâm phục.

Cũng may là có vị Nam Thiên Đế này, bằng không bọn họ không thể đối kháng

chính diện với đao ý của Sở Hi Thanh.

Nguyên thần của bọn họ sẽ bị đao ý của Sở Hi Thanh chém thành tro bụi trong

một cái chớp mắt.

Lúc này, đại chủ tế của Hỏa Thần – Viêm Dung chợt gầm lên giận dữ: “Bệ hạ

có lệnh, tất cả con dân dưới nhị phẩm đều ngủ ngay!”

Trước là dưới tam phẩm, bây giờ là dưới nhị phẩm.

Hắn biết tình hình của Hoàng Thiên Viêm vô cùng nguy hiểm, dưới áp lực nặng

nề của đao ý kia, Hoàng Thiên Viêm đã không thể phát ra tiếng, vì vậy hắn phải

làm thay.

Thật ra thì phương pháp ngủ say này cũng không có nhiều tác dụng lắm.

Có mấy người vẫn không yên tâm, dù thế nào cũng không thể ngủ nổi; có mấy

người thì vừa ngủ đã mơ thấy cái tên Sở Hi Thanh đáng chết ngàn đao này; còn

có người thì dứt khoát không nghe lệnh.

Nhưng điều này ít nhiều gì cũng giảm bớt áp lực cho Hoàng Thiên Viêm.

Sắc mặt căng thẳng của Hoàng Thiên Viêm cũng thả lỏng hơn một chút.

Nhưng song quyền của hắn vẫn nắm chặt, cánh tay nổi gân xanh, viêm hỏa

trong mắt đã biến mất, lạnh lùng nhìn Sở Hi Thanh: “Hay cho một Vô Cực Đao

Quân! Thần Ý Xúc Tử Đao này cũng rất bá đạo, không thẹn với danh xưng ‘vô

địch phàm giới’, để trẫm nhìn mà than thở! Đáng tiếc các hạ còn chưa tu hành

đến nơi đến chốn, muốn đánh vỡ Đế Thần cung thì quả thực là nằm mơ!”

Đám đại thần và chiến tướng ở phía sau hắn nghe vậy thì chỉ yên lặng không

nói gì.

Vị bệ hạ này tuy khí thế bàng bạc, giọng nói báo đạo, thể hiện được uy nghiêm

của Bất Chu sơn.

Nhưng mà lời nói này rõ ràng là đang ở thế yếu chịu thua, đặt Bất Chu sơn ở vị

trí yếu.

Nếu là trước kia, võ tu nhân tộc dám xúc phạm uy nghiêm của Bất Chu sơn,

như vậy hoàng đình Bất Chu sơn nhất định sẽ không tiếc tất cả đều chém giết,

sau đó ăn thịt, ăn xương.

Sở Hi Thanh thì lại thấy buồn cười: “Quả thực là không băng Huyết Nhai Đao

Quân năm đó, vì vậy vẫn cần đối thủ để rèn luyện!”

Ầm!

Theo một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, lại một tầng cấm chế ngoài Đế

Thần cung vỡ vụn.

Đám đại thần và võ tướng kia không khỏi tái xanh mặt.

Lần này, Hoàng Thiên Viêm không gánh chịu đao ý một mình nữa, hắn chỉ

kiềm chế nguyên thần, cố thủ bản thân, để mọi người sau lưng chia sẻ áp lực

giúp hắn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play