Chuyển Luân Tinh Quân nghe vậy thì sững sờ, lại lập tức lắc đầu: “Ta vẫn cho

rằng nên quan sát thêm một chút, ta cảm thấy không đúng lắm. Sở Hi Thanh ở

lại Thương Châu tận một ngày, thực sự là rất khả nghi, ta cảm thấy đây có thể là

một cái bẫy.”

Thần Thất Sát không khỏi nhíu mày.

Chuyển Luân Tinh Quân này tuy thông minh, nhưng tính cách lại quá cẩn thận,

nói khó nghe chính là nhát gan.

Hắn đương nhiên biết đây có thể là một cái bẫy, nhưng vào thời điểm này, hoặc

là trực tiếp rời đi, hoặc là dốc hết sức lực, chọc thủng và phá tan cạm bẫy của

đối phương!

Còn làm như Chuyển Luân Tinh Quân thì chỉ lãng phí lực lượng.

Nhưng vào lúc này, một giọng nói trầm thấp và chất phác vang lên ở bên cạnh:

“Hai vị thần thượng, không bằng để ta thử trước một chút?”

Thần Thất Sát liếc mắt nhìn qua.

Chỉ thấy đó là một Cự linh cao đến 122 trượng.

Dung mạo người này rất tương tự với nhân tộc, ngũ quan tuấn mỹ, mi tâm có

hoa văn lôi đình, sau lưng có ba đôi cánh chim màu trắng.

Đây là một vị cường giả đến từ hoàng tộc Thiên Đế sơn, hậu duệ Lôi Thần –

Thiên Bá, chiếm giữ vị trí thứ 5 trên ‘Thiên Bảng dị tộc’!

Lôi Thần – Thiên Bá không nằm trong hàng ngũ 12 Tổ thần, lại là tiên thiên cự

thần cùng thời đại với Bàn Cổ, có lực lượng ngự trị 12 Tổ thần, được xưng là

Cửu Thiên Lôi Đế.

“Hoàng Thiên Đình!”

Sắc mặt Chuyển Luân Tinh Quân ngưng trọng: “Có nằm chắc không?”

“Hắn hẳn không phải đối thủ của ta!”

Hoàng Thiên Đình cười lạnh: “Sức chiến đấu của ngươi này tuy mạnh, nhưng

lại không thể kéo dài. Ta đoán thực lực chân chính của hắn chỉ khoảng top 20

Thiên Bảng nhân tộc. Dựa vào Nguyên Dương Cửu Khiếu để tăng tu vị, mới có

thể sử dụng đao pháp bá đạo như vậy. Ta chỉ cần sống qua thời gian này, liền có

thể nắm chắc phần thắng. Khi đó dù không giết được hắn, thì cũng có thể quấn

lấy hắn.”

Hắn chắp tay nói: “Ta sẽ cẩn thận, trận chiến này không cầu có công, chỉ cầu

không có lỗi. Nếu thật sự đánh không lại, hai vị thần thượng lại cứu viện cũng

không muộn.”

Chuyển Luân Tinh Quân không khỏi mỉm cười, vẻ mặt thỏa mãn nhìn về phía

Thần Thất Sát: “Thần thượng, đứa nhỏ này không chỉ có thực lực mạnh mẽ, mà

tâm tính cũng rất thận trọng. Ta cho rằng có thể để hắn thử một lần.”

“Vậy thì đi thôi!”

Thần Thất Sát hơi gật đầu: “Nhưng phải chú ý, bây giờ hắn đã là Chân Linh

Như Ý và Chân Linh Hàn Phong, phải cẩn thận Như Ý chi pháp của hắn!”

Hoàng Thiên Đình nhất thời sửng sốt, nhưng vẫn chắp tay với Thần Thất Sát,

rồi bay về phía ‘thuyền Bình Thiên’.”

Dù người này là song Chân Linh thì lại làm sao? Hắn vẫn có nắm chắc chặn

đường Sở Hi Thanh ở biên giới Cự Châu!



Dưới núi Thiên Lương, quận Lương Thành, Cự Châu.

“Sao có thể?”

Trưởng Tôn Nhược Ly không kiềm chế được mà hét lên kinh ngạc, giọng nói

của nàng bén nhọn: “Tần Thắng, ngươi đang nói đùa sao? Hắn làm sao có thể

có năng lực như vậy? Hoàng Thiên Chiêu có thực lực vào top 20 Thiên Bảng

nhân tộc, dù là ta đối đầu với hắn thì cũng phải mất rất nhiều sức lực, Sở Hi

Thanh lại có thể chém chết bằng một đao? Chẳng lẽ ngươi nói đùa?”

Chỉ vẻn vẹn bảy đao liền chém sáu người! Trong đó còn có bốn vị top 30 ‘Thiên

Bảng dị tộc’, hai người khác cũng có thực lực không kém hơn là bao.

Mà đó còn không phải là trên sa trường! Đó là trong rừng núi hoang vắng, là

nơi Thần Ý Xúc Tử Đao của Sở Hi Thanh yếu nhất!

Sở Hi Thanh lại vẫn có thể một đao một Cự linh, chém giết Thiên Bảng tựa như

tàn sát chó lớn.

Tiếng kêu của Trưởng Tôn Nhược Ly nhất thời làm hấp dẫn tướng sĩ Băng

Thành ở gần đó, tất cả đều dồn dập liếc mắt nhìn về phía nàng.

Bọn họ cũng biết ‘Thiên Bảng dị tộc’ của Luận Võ lâu, trên mặt đều hiện ra vẻ

sợ hãi.

Tần Thắng đứng ngay cạnh Trưởng Tôn Nhược Ly.

Hắn cưỡi một con Phi long bốn chân, lòng thầm mắng nữ nhân ngu xuẩn này.

Câu này có thể rống lên như vậy sao?

Tần Thắng vẫn thản nhiên như không, nói: “Ta lừa ngươi làm gì? Bên kia phán

đoán là hắn sử dụng Nguyên Dương Cửu Khiếu, có thể là còn có một loại bí

pháp tăng cường lực lượng thiên quy nào đó. Sức chiến đấu như vậy, hắn tuyệt

đối không thể kéo dài. Sở Hi Thanh mới chỉ là tam phẩm, võ đạo của người này

không thể mạnh đến nước đó.”

Trưởng Tôn Nhược Ly cũng phát hiện phản ứng cũng mình không thích hợp.

Nàng quên mất đây là trong quân trận, mỗi một hành động và lời nói của mình

đều sẽ ảnh hưởng đến lòng quân.

Trưởng Tôn Nhược Ly chỉ có thể cố gắng để vẻ mặt mình thả lòng, hạ thấp

giọng: “Ta cũng cảm thấy như vậy. Nhưng vấn đề là bây giờ phải làm sao? Sở

Hi Thanh cách nơi này càng gần, thì chúng ta càng nguy hiểm.”

Làm cho Trưởng Tôn Nhược Ly kiêng kỵ nhất, chính là thức thứ tư của Thần Ý

Xúc Tử Đao… Thần Kính Thiên Đao!

Chiêu thức này có thể thi triển từ sau, thần uy hùng vĩ!

Trước đây không lâu, Sở Hi Thanh đã sử dụng một chiêu này ở cuộc chiến núi

Ô Kim, đánh tan đại quân Cự linh Dạ Lang tộc từ nơi cách đó 19.000 dặm.

“Ngươi không biết bọn họ đã vận dụng bao nhiêu lực lượng cho trận chiến này

đâu. Bên trong thành Vọng An, có tận 24 vị thần linh hạ thần chỉ, bọn họ muốn

vây giết Sở Hi Thanh, muốn ngăn cản Vấn Tố Y tiến vào ‘Lê Tham địa quật’.!”

“Chỉ là các đại chủ tế của các thần giáo ở quanh đây cũng đã có hơn mười vị. Vì

đề phòng Thần Kính Thiên Đao của Sở Hi Thanh thu thập địch ý và sát niệm ở

ngoài vạn dặm, bọn họ còn sử dụng hơn 20 vị Cự linh nắm giữ Già Thiên chi

pháp. Bọn họ đầu nhập nhiều như vậy, sao có thể từ bỏ ý đồ?”

Ánh mắt Tần Thắng âm u: “Hoàng Thiên Đình đã chuẩn bị ra tay. Có người nói

khi kẻ này xuất chiến, đã được chín vị thần linh ban thần ân.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play