Khi tiếng hừ lạnh kia truyền vào, hai đạo khí cơ cực kỳ mạnh mẽ lao thẳng qua

tầng tầng cấm chế của Băng Thành, lại dễ dàng xuyên thủng tường băng của

Vấn Thù Y, xuất hiện ở bên trong ‘Trấn Hải từ’.

Đó là hai bóng người, một cái cao khoảng tám thước, khuôn mặt tương tự với

nhân tộc, ngũ quan khá là thanh tú, tuổi khoảng ba mươi, sau lưng có bảy thanh

trường kiếm lơ lửng.

Tất cả kiếm đều đang phun ra nuốt vào kiếm cương sắc bén, tỏa ra bảy loại thần

quang có màu sắc không giống nhau.

Người còn lại thì có thân thể rất lớn, cao đến một trượng hai thước.

Đầu của hắn như diều hâu, có mỏ chim dài, sau lưng là một đôi cánh rộng

khoảng một trượng, phía sau đầu còn có một cái chuyển luân màu vàng đang

trôi nổi.

Ánh sáng của thần lực tựa như ngọn đèn sáng, chiếu sáng toàn bộ ‘Trấn Hải từ’.

Sau khi hai người tiến vào, đầu tiên là lạnh lùng quét mắt nhìn bốn phía, sau đó

đồng thời đạp bước, chuẩn bị bước vào gian tĩnh thất bên trong Trai Tâm viện

kia.

Cũng trong khoảnh khắc này, kiếm thế Vấn Thù Y tích trữ đã lâu lại bị khí cơ

bên ngoài xúc động.

Âm Phong Hàn Diệt Kiếm – Thái Sơ Băng Diệt!

Vùng thế giới này đầu tiên là nổi lên một luồng gió lạnh.

Sức gió kia nhìn như yếu ớt, nhưng lại khiến nhiệt độ của toàn bộ ‘Trấn Hải từ’

giảm mạnh.

Chỉ một phần ngàn cái nháy mắt, quá nửa đám đại thần và võ tướng quỳ ở ngoài

sân đều bị đóng băng.

Càng làm người ta kinh ngạc là kiếm quang của Thái Sơ Băng Luân, hàn lực vô

biên vô tận, đóng băng tất cả! Băng kiếm vô cùng vô tận, tan nát tất cả!

“Đáng chết!”

Nguyệt Hinh lại mắng một tiếng.

Toàn thân nàng tuôn ra một tầng sương máu, thần lực trong cơ thể bạo phát đến

cực hạn, cố gắng thoát khỏi lực lượng Hàn Phong của Vấn Thù Y.

Nhưng Nguyệt Hinh còn chưa thể mở ra một đường, toàn thân đã bị lực lượng

Hàn Phong vô cùng vô tận kia đóng băng.

Thân thể nàng mạnh đến tận Siêu Phẩm, lại là một trong những tế ti mà âm

Thần – Nguyệt Hi sủng ái nhất, trong Thái âm thần giáo, nàng có quyền lực

chưởng khống chuôi ‘Nguyệt’ của Thần Tôn.

Nhưng mà Nguyệt Hinh toàn lực ứng phó, lại không đỡ nổi một đòn của Vấn

Thù Y.

“Kiếm tốt!”

Ánh mắt Thần Thất Sát sáng ngời, trong con ngươi hiện ra một tia nghiêm túc.

Bảy thanh kiếm phía sau hắn bắt đầu uốn lượn, giống như là kiếm luân, rồi

bùng nổ ra vô số kiếm khí, đánh nát toàn bộ kiếm khí hàn băng kia.

Sát, trảm, diệt, tru, đồ, lục, tiêm… bảy loại chi nhánh của thiên quy Sát Phạt,

dưới sự khống chế của hắn, những thứ này lại giống như cánh tay, ‘Giết’ chết

toàn bộ lực lượng băng hàn ở chung quanh!

Nhưng hai tay hai chân của Thần Thất Sát cũng bị lực lượng băng hàn này đóng

băng.

Chuyển Luân tinh quân thì lại tê cả da đầu, trái tim run rẩy.

Nhân tộc Thần Châu lại còn có cao thủ như vậy…!

Đây chính là Nhất Kiếm Khuynh Thành – Vấn Thù Y từng chống lại Huyết

Nhai trăm năm?

Với võ lực của nữ tử này, chỉ sợ chém giết thần linh Vĩnh Hằng còn dễ hơn cả

Huyết Nhai!

Chuyển Luân tinh quân chấp chưởng ‘sao Luân’, lực lượng vượt qua đại đa số

‘thần linh hoang dã’ và thần linh hạ vị, tiếp cận với thần linh trung vị.

Song khi kiếm chiêu của Vấn Thù Y bạo phát, Chuyển Luân tinh quân lại sinh

ra một loại cảm giác vô lực.

Kiếm chiêu và thiên quy Hàn Phong của nữ nhân, quả thực là mang tính nghiền

ép với một thần linh Vĩnh Hằng như hắn.

Đáng sợ nhất là, mục tiêu của chiêu thức này lại là một người khác, chứ không

phải hắn.

Hắn và Thần Thất Sát chỉ bị lan đến mà thôi.

“Luân chuyển!”

Chuyển Luân tinh quân dùng thần lực của mình, cưỡng ép đưa lực lượng Hàn

Phong của Vấn Thù Y xoay chuyển đến nơi khác.

Khoảnh khắc này, ngôi sao của hắn ở trên tinh không đã bị đóng băng, từ trong

ra ngoài đều bị đóng băng!

Bên ngoài cơ thể Chuyển Luân tinh quân cũng bị kết một tầng băng.

Hắn không thể chuyển toàn bộ lực lượng của Vấn Thù Y đến nơi khác, chỉ có

thể lựa chọn giữ lại một phần, do cơ thể gánh chịu.

Nhưng cái này vẫn khiến cho thần khu mạnh mẽ của hắn bị đóng băng trong

giây lát.

Kiến Nguyên đế thì lại đứng mũi chịu sào.

Thái Sơ Băng Luân của Vấn Thù Y mang theo băng tuyết ngập trời, chém

xuống phía hắn.

Kiến Nguyên đế đã thả Thập Nhị Long Thần Thiên Thủ, nhưng vừa mới tiếp

xúc với lực lượng Hàn Phong này, mười hai đầu long khí kia đều bị đóng băng

giữa không trung.

Đó là tinh thần khí huyết của ngàn tỷ con dân ở mấy châu chung quanh hội tụ

lại, nhưng lại bị một kiếm của Vấn Thù Y đóng băng!

Sẽ chết!

Trong mắt Kiến Nguyên đế hiện ra vẻ tuyệt vọng.

Hắn cũng cầm thần kiếm Siêu Phẩm trong tay, nhưng lại không có chút tự tin

nào để đối kháng với băng tuyết ngập trời trước mắt.

Thanh Thiên Tử kiếm của hắn, lại yếu đuối như một đứa trẻ khi đứng trước

kiếm của Vấn Thù Y.

Cái gì mà ‘Chế lấy ngũ hành, luận lấy hình đức; mở lấy âm dương, nắm lấy

xuân họ, đoạt lấy thu đông’, tất cả đều vô dụng.

Lần này hắn chết chắc rồi!

Trong lòng Kiến Nguyên đế sinh ra hối hận, biết thế thì đã không nghe quốc sư

khuyến khích, không đến Cực Đông Băng Thành này. 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play