Ngay ba cái hô hấp trước, mũi tên của Kế Tiễn Tiễn chỉ có thể bắn trúng một

vài vị trí không quan trọng của Kế Tiễn Tiễn, ảnh hưởng với Kiến Nguyên đế là

cực kỳ nhỏ bé không đáng kể.

Bây giờ, nàng lại có thể bắn trúng mấy nơi như ngực, bụng, khóa chặt lục phủ

ngũ tạng của Kiến Nguyên đế.

Kiến Nguyên đế cũng cảm nhận được rất sâu sắc.

Hăn vốn có thể dễ dàng hóa giải mũi tên kia.

Nhưng mà bây giờ, nơi bị mũi tên vô hình kia bắn trúng đều bị chấn thành thịt

vụn, võ ý bên trong cũng càng khó trục xuất hơn.

Kiến Nguyên đế rốt cuộc cũng liếc mắt nhìn về phía đầu nguồn của mũi tên.

Xạ thủ này đã không phải là một con kiến càng nữa, mà là một uy hiếp không

nhỏ.

Hắn lập tức nhìn thấy Kế Tiễn Tiễn mặc giáp bạc, mũ giáp che mặt.

Lúc này nàng đang trôi nổi trên hư không, một đôi mắt đã biến hóa thành màu

tím giống như Sở Hi Thanh, toàn thân cũng dấy lên một ngọn lửa màu trắng

bạc.

Lúc này, đã có một ít cao thủ đại nội và Cẩm y vệ đuổi tới.

Nhưng mà nữ tử này lại qua lại như chỗ không người.

Thân phận của nàng có thể né tránh đại đa số công kích, Bá thể mạnh mẽ có thể

chống đỡ chín phần mười ám khí và mũi tên.

Thỉnh thoảng nữ tử giáp bạc này lại xuất đao, luôn có thể mang theo một màn

mưa máu rơi xuống.

Chỉ có những võ tu Địa Bảng kia, mới có thể làm cho nàng hơi kiêng kỵ.

Nhưng Vô Huyền đao cung trong tay nữ tử này lại không bị ảnh hưởng quá

nhiều, vẫn dùng tốc độ nhanh đến mức khó tin để đánh giết.

Lực lượng thời gian và không gian dây dựa, nhân quả và vận mệnh nhiễu loạn,

lực lượng Chú Thiên và Duy Ta bùng nổ.

Lúc này, Kiến Nguyên đế rốt cuộc cũng phát hiện không đúng, hắn nhìn thấy

mặt bảo kính màu trắng bạc ở phía sau lưng nữ tử kia, con ngươi cũng theo đó

mà co rút lại.

Không đúng!

Hắn nhận ra cái thần bảo này! Hơn nữa còn rất quen thuộc!

Đây chính là Thần Tâm Chiếu Thế, là thần bảo gia truyền của nhà nguyên phối

của hắn.

(nguyên phối, có thể hiểu là vợ đầu)

Trái tim của Kiến Nguyên đế cũng theo đó mà lạnh lẽo.

Tầm mắt của hắn đụng phải ánh mắt của cô gái giáp bạc kia, cặp mắt màu tím

kia sắc bén như đao, hơn nữa còn lộ ra thù hận vô cùng vô tận.

Bộ tộc Nguyên hậu của hắn, làm sao có thể có người còn sống trên đời?

Khoảnh khắc này, một mũi tên của cô gái giáp bạc lại xuyên thấu Thập Nhị

Long Thần Thiên Thủ của hắn.

Mũi tên này sượt qua trái tim của hắn, bắn trúng lá phổi của hắn.

Kiến Nguyên đế âm thầm kinh hãi đến cực hạn.

Đây quả thật là người gia tộc Nguyên hậu!

Thế gian này, chỉ có huyết mạch gần với Nguyên hậu, mới có thể bỏ qua phòng

hộ của Thập Nhị Long Thần Thiên Thủ.

Đó chính là hậu chiêu mà chính thê của hắn để lại…!

Ngày xưa, vì muốn nhận được lực lượng to lớn của gia tộc chính thê, giúp hắn

đăng cơ, mà hắn bị ép để chính thê khảm bí thuật vào trong ‘Thập Nhị Đô Thiên

Thần Long Trấn Quốc đại trận’.

Cho nên Thập Nhị Long Thần Thiên Thủ không có tác dụng với huyết mạch

của gia tộc này.

Nhưng mà toàn bộ gia tộc này, đã bị hắn chém tận giết tuyệt rồi!

“Bộ Siêu Vũ!”

Kiến Nguyên đế gầm lên giận dữ: “Giết nàng cho trẫm! Trẫm muốn nàng chết!’

Hắn gọi chính là đại nội Ngự mã giám chưởng ấn Bộ Siêu Vũ, đứng hạng 58

Thiên Bảng!

Người này vốn phụ trách phong tỏa phía nam, ngăn cản Lục Trầm rời đi từ phía

đó.

Nên vị Thiên Bảng này chỉ biết trơ mắt nhìn Kiến Nguyên đế bị thương, không

thể đến cứu viện.

Nhưng thời điểm này, sát ý và kiêng kỵ của Kiến Nguyên đế với cô gái giáp bạc

kia đã lên đến đỉnh điểm, thậm chí còn vượt qua cả Đao Kiếm Như Mộng – Lục

Trầm.

Vẻ mặt Bộ Siêu Vũ trở nên nghiêm túc, lập tức lắc mình lao về phía Kế Tiễn

Tiễn.

Nội tâm Lục Trầm hơi động, trong mắt lại hiện ra một vệt dị kỳ.

Cơ hội thoát thân… đã đến rồi!

Lần này, hắn không cần sử dụng lá bài tẩy cuối cùng, đúng là khiến cho hắn

thấy khá là bất ngờ.

. . .

Sở Hi Thanh đang điều động Dục Nhật thần chu, bay thẳng về phía thành Vọng

An.

Lục Loạn Ly ngồi ở bên cạnh hắn, hai người La Hán Tông và Phong Tam đều tu

hành ở trong một gian phòng ở trên boong thuyền.

Đáng nhắc tời chính là, Cuồng Kiếm – Phong Tam vừa mới ‘dùng’ bí dược

thăng cấp, tu vị cũng đã ‘thăng cấp’ nhị phẩm.

Cái này phải nói đến hôm qua, Phong Tam đột nhiên cảm thấy đã đến thời cơ để

thăng cấp.

Thật ra là ‘cửa sau’ trong tâm linh mà mấy vị đạo lão trong Thuật Sư viện để

lại.

Sở Hi Thanh chỉ cần khởi động bí pháp, Phong Tam sẽ quyết định thăng cấp.

Cái gọi là ‘bí dược’, chẳng qua là chìa khóa để hắn đột phá phong ấn mà thôi.

Nhưng cái này cũng phải chờ thời cơ thích hợp.

Thời cơ ‘thăng cấp’ không đúng, Phong Tam sẽ tự hoài nghi, cuối cùng sẽ khiến

cho trí nhớ và nhân cách của hắn tan vỡ.

Thật ra thì bây giờ vẫn còn kém một chút.

Sở Hi Thanh dự tính thời điểm lý tưởng nhất là ở một tháng sau.

Nhưng hành trình lần này, Sở Hi Thanh rất có thể sẽ gặp phải kẻ địch mạnh mẽ,

cần một cánh tay đắc lực hơn.

Hắn ỷ vào mười mấy tấm thẻ Gần Mực Thì Đen, nên cưỡng ép làm luôn.

Quá trình ‘thăng cấp’ của Phong Tam rất suôn sẻ, không có bất kỳ biến cố nào.

Hắn còn tự tìm lý do cho mình.

Không biết vì sao mà những người bên cạnh Sở Hi Thanh đều thăng cấp rất

nhanh, như vậy Phong Tam hắn thăng cấp nhị phẩm hạ cũng là chuyện hợp tình

hợp lý.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play