Nam tử đầu trọc lập tức cảm thấy khí huyết, lực lượng, thiên phú huyết mạch

của bản thân đang giảm mạnh.

Con ngươi của hắn nhất thời trợn lên, vẻ mặt có chút khó tin.

Nam tử đầu trọc cảm giác được, lực lượng của bản thân đã hạ xuống đến tam

phẩm hạ.

Cái tên Phong Tam này, rốt cuộc là có tu vị gì? Có thân phận gì? Vì Sao Bình

Thiên Kiếm của hắn lại kinh khủng đến mức này?

Mà một cái chớp mắt tiếp theo, hắn đã không lo được những thứ này nữa.

Hắn nhìn thấy một cột cờ màu đen đâm thẳng về phía mình!

Nam tử đầu trọc giật mình kinh hãi, lập tức dùng tất cả lực lượng của bản thân

để thử đón đỡ.

Nhưng mà mũi thương sắc bén của cột cờ lại là thế như chẻ tre, trực tiếp đột phá

qua thiên quy đạo luật tầng 28 của hắn.

Sau đó, toàn bộ cánh tay của hắn đã bị đánh thành thịt vụn.

Bồng!

Trán của nam tử đầu trọc lập tức nổ tung ra một đám mưa máu, thiên linh cái bị

thủng một lỗ

Đây là Nghịch Thần Kỳ?

Nam từ đầu trọc mờ mịt không rõ, là ai sử dụng Nghịch Thần Kỳ? Mà lại để

cho một vị thân vương nhất phẩm như hắn không có sức chống đỡ?

Hắn thừa dịp thần hồn chưa bị đánh tan, ngưng tụ lại tất cả sức lực để nhìn về

phía đối diện.

Khi nam tử đầu trọc nhìn thấy thiếu nữ áo đỏ ở đối diện, còn cả đôi mắt màu

xanh lam kia, con ngươi của hắn nhất thời co rút lại.

Hắn biết người giết chết mình là ai rồi.

Đây là chiến soái vô thượng của nhân tộc ở mấy năm trước… Hoành tuyệt vạn

cổ, Quân đốc mắt xanh Tần Mộc Ca!

“Móa!”

Nam tử đầu trọc không khỏi tức giận mắng một tiếng.

Hắn hối hận không kịp, cũng cực kỳ phẫn uất.

Thì ra ngay từ đầu, hắn và Chử Kinh Hồng đã không có bất kỳ cơ hội nào!

Khi nam tử đầu trọc bị Sở Vân Vân đánh giết, vô số sợi tơ màu đỏ tươi chợt bay

ra khỏi lá cờ Nghịch Thần Kỳ. Một phần trong chúng thẩm thấu vào trong cơ

thể nam tử đầu trọc, một phần khuếch tán ra bốn phương tám hướng hư không.

Chúng nó nuốt chửng tinh nguyên khí huyết của nam tử đầu trọc, cũng lục soát

mỗi một phần tàn dư linh hồn của đầu trọc, nuốt chửng tất cả, luyện vào thân

cờ.

Cảnh này khiến cho ngọn lửa trắng trên thân Nghịch Thần Kỳ càng hừng hực

hơn.

Quanh người Sở Vân Vân cũng tuôn ra một đám mưa máu.

Sương máu này còn ngậm lấy một mùi tanh nồng.

Sở Hi Thanh vô thức đóng chặt hô hấp, đồng thời bịt kín tất cả lỗ chân lông trên

người.

Nhưng một cái chớp mắt tiếp theo, hắn vẫn cảm thấy hoa màu chóng mặt.

Trong sương máu kia, ngậm lấy thần độc và thần chú cực kỳ mạnh mẽ.

Người bình thường tiếp xúc với nó sẽ hóa thành máu ngay.

Sở Vân Vân đang mượn lực lượng của Nghịch Thần Kỳ để trục xuất độc chú

trong người.

Ngay một cái chớp mắt tiếp theo, tiểu Toan Nghê trên đỉnh đầu nàng đã phun ra

một ngọn lửa ngợp trời, thiêu đốt toàn bộ sương máu kia.

Lúc này, Thời Tri Mệnh và Trưởng Tôn Nhược Lam ở cách đó không xa đều

chú ý đến Sở Vân Vân.

Bọn họ đều cảm giác được khí cơ của vị này đang phát sinh biến hóa.

Sau khi Sở Vân Vân đoạt được Nghịch Thần Kỳ hoàn chỉnh, quả thực là không

giống ới trước kia.

Sự mạnh mẽ của nàng… đã làm cho người ta khó có thể suy đoán.

Sở Hi Thanh không dám khinh thường, vẫn nín thở không hô hấp.

Thần sắc hắn tò mò, nhỏ giọng nói Sở Vân Vân: “Ngươi khôi phục bao nhiêu?”

“Thu hoạch không tệ, gộp lại cũng được 1,3/10!” Sở Vân Vân nhìn Nghịch

Thần Kỳ trong tay, khóe môi cong lên: “Nhưng tiếp theo mới là phiền phức, đó

mới là bộ phận hạt nhân của độc chú.”

Mấu chốt vẫn là Nghịch Thần Kỳ này.

Trước kia, khi nàng ngã xuống, cũng không có thần khí mạnh mẽ như vậy.

Sở Hi Thanh nghe vậy thì vui mừng không thôi: “Đã rất tốt rồi, quay đầu chúng

ta lại chém thêm mấy cái nhất phẩm.”

Hiện giờ, tổng cộng lại thì Sở Vân Vân đã trục xuất được ba phần mười độc chú

trong cơ thể.

Chuyện này có nghĩa là Sở Vân Vân đã khôi phục ba phần mười thực lực.

Sở Hi Thanh không thể không hưng phấn.

Bắt đầu từ giờ phút này, bọn họ rốt cuộc cũng có lực lượng tự vệ.

Sở Vân Vân thấy buồn cười: “Không phải nhất phẩm nào cũng được, ít nhất

phải có huyết mạch Thần giai, bằng không thì tác dụng không lớn.”

Nàng không có hứng thú với Chử Kinh Hồng kia.

Thiên phú của người này cũng tạm được, nhưng lại không có ích với nàng.

Sau đó, đôi mắt xanh của nàng nhìn về phía Sở Hi Thanh: “Xem ra huynh

trưởng cũng thu hoạch không ít, liên hệ với Hỗn Độn Vô Tướng chi pháp càng

chặt chẽ hơn. Không! Không chỉ như vậy, còn có Vô Cực chi pháp. Ta có thể

cảm giác được những thiên quy này đang quấn quanh cơ thể ngươi, hô ứng cộng

hưởng với ngươi.”

Sở Hi Thanh không khỏi cười một tiếng, lại đưa mắt nhìn về phía trước.

Nghi thức của hắn, quả thực là hoàn thành rất tốt.

Nghi thức của Vô Tướng công, chú ý ở chỗ chưởng khống Hỗn Độn.

Mà bây giờ, hắn đang ‘chưởng khống’ rất tốt.

Tuy rằng thành phần thuộc hạ rất phức tạp, hơn chín phần đều có dã tâm khác.

Nhưng những người này vẫn hành động theo ý nghĩ của hắn, quả thực là dễ sai

khiến, tùy tâm tùy ý.

Sở Hi Thanh cảm giác độ phù hợp với Hỗn Độn chi pháp của mình bây giờ, đã

có thể giúp hắn tăng cấp đến nhị phẩm thượng rồi.

Nhưng việc này ngoại trừ để cho thiên quy của hắn càng mạnh mẽ hơn ra, thì

tạm thời còn không có tác dụng gì.

Chân nguyên của Sở Hi Thanh còn thiếu rất nhiều.

Sau khi thăng cấp tứ phẩm hạ, cơ thể hắn vẫn luôn nằm trong trạng thái cường

hóa.

Mặc kệ là Vạn Cổ Thiên Thu Chi Huyết, huyết mạch Thần Dương hay là Táng

Thiên thần huyết, tất cả đều có hiệu quả cường hóa thân thể cực kỳ mạnh mẽ.

Sở Hi Thanh đoán là còn cần ít nhất hai tháng nữa mới đến cực hạn.

Thăng cấp trước thời gian này là rất thiệt thòi

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play