Cổ Kiếm nghĩ đến đây, lại dùng nhìn trộm mấy vị võ tu nhất phẩm trong đội

ngũ.

Hắn không hiểu đám cao thủ nhất phẩm của các thần tông này đang nghĩ cái gì?

Cứ khuất phục Sở Hi Thanh như vậy sao?

Sở Hi Thanh mới chỉ là ngũ phẩm, còn lâu mới có thể trấn áp cả thiên hạ như

Huyết Nhai Đao Quân ngày xưa!

Bọn họ chuẩn bị ngưỡng vọng Sở Hi Thanh trong mấy trăm năm tiếp theo sao?

Khi mấy người Cổ Kiếm đang suy nghĩ lung tung, Sở Hi Thanh lại đang nói

chuyện với Thời Tri Mệnh: “Ta không ngờ Thời huynh cũng đến mộ Cơ Dương,

nơi này chắc hẳn không có thứ ngươi muốn.”

Hắn nghĩ bên cạnh mình là một cái hậu duệ thuần khiết của Bàn Cổ, là một

trong mười hai Tổ thần, thì trong lòng không khỏi thấy quái quái, lại hơi thấp

thỏm.

Sở Hi Thanh thật sự không ngờ, mình lại có cơ hội sóng vai với một Tổ thần.

“Tại sao lại không, tại thời đại của Táng Thiên, Nghịch Thần Kỳ gần như lá

Thần bảo cấp Tạo Hóa, nếu như có thể lấy được, ta sẽ có rất nhiều lợi ích.”

Thời Tri Mệnh liếc mắt nhìn Sở Hi Thanh một chút: “Nhưng mục đích của

chuyến này, vẫn là vì một món đồ trong tay Long Khôi. Rất có thể hắn đã đưa

thứ này cho con gái Cơ Dương của hắn.”

“Tiếc là ta tìm kiếm vài ngày trời, nhưng vẫn không tìm được đường vào. Trái

lại thì ngươi, rất có thể sẽ nhìn thấy Cơ Dương. Nếu ngươi có duyên tiến vào

mộ Cơ Dương chân chính, không ngại lấy thứ kia ra cho ta, đương nhiên Thời

mỗ sẽ không để ngươi chịu thiệt, chúng ta đồng giá trao đổi.”

Hắn phát hiện cái tên trước mắt này, càng ngày càng tạo ảnh hưởng lớn đến

dòng sông thời gian và vận mệnh.

Trong đó cũng bao quát cả vận mệnh của Thời Tri Mệnh hắn.

Thời Tri Mệnh âm thầm kinh ngạc.

Hắn tỉ mỉ bồi dưỡng mấy tên thuộc hạ, nhưng đều không có chỗ tốt gì.

Trái lại thì Sở Hi Thanh lại mang đến rất nhiều lợi ích cho hắn.

Tại bí cảnh thời gian, tuy rằng Sở Hi Thanh làm cho hắn mất mặt xấu hổ với

các thần, nhưng cũng khiến cho bộ thân ngoại hóa thân của hắn được Mộc

Kiếm Tiên yểm trợ, chạy trốn đến phàm giới.

Lần này, Sở Hi Thanh lại mang đến tử thể của Trụ Thần Bàn.

“Ha ha, nếu vậy thì có lẽ ta phải để Thời huynh thất vọng rồi.”

Sở Hi Thanh nghĩ thầm, ta có duyên gì với cái nghĩa địa kia chứ?

Hắn xua tay: “Còn về phần Nghịch Thần Kỳ, hi vọng Thời huynh…”

Sở Hi Thanh chợt im bặt, bởi vì một bóng đen đang lao nhanh về phía bên này.

“Đó là… Quỷ Ảnh – Hà Thất?”

Khoảnh khắc này, hầu như tất cả mọi người đều rùng mình, tinh thần căng

thẳng.

Mấy người Ngụy Nguyên Tùng và Ba Đông còn trợn mắt lên, tụ tập chân

nguyên, muốn ra tay với bóng người đang lao đến kia.

Nhưng khi khí cơ của bọn họ sắp dâng trào, lại nghe thấy tiếng hừ nhẹ của Sở

Hi Thanh. Đồng thời một đạo Tru Thiên đao ý cực kỳ ác liệt đã bao trùm toàn

trường.

“Hả?”

Thật ra thì Tru Thiên đao ý này cũng không tính là gì với đám võ tu nhất phẩm

như bọn họ.

Đao ý của Sở Hi Thanh tuy mạnh, nhưng tu vị lại thấp.

Tru Thiên Đao của vị Đao Quân này có thể để bọn họ kiêng kỵ, nhưng sẽ không

làm cho họ sợ hãi.

Nhưng mà một tiếng hừ lạnh này của Sở Hi Thanh lại như một thùng nước lạnh

tưới lên đầu bọn họ, để bọn họ từ bỏ ý nghĩ ra tay.

Ngụy Nguyên Tùng nhíu chặt lông mày.

Hắn không xác định mình mạnh mẽ cướp giật lá cờ Nghịch Thần Kỳ thì sẽ có

hậu quả thế nào.

Hai vị Thiên Bảng là La Hán Tông và Trưởng Tôn Nhược Lam đều đang nhìn

chằm chằm.

Sức chiến đấu của sáu vị khách khanh hộ pháp cũng rất khá, Lục Loạn Ly và

Phong Tam, cộng thêm nam tử mặc giáp vàng và mấy người Lệ Hiên đều không

thể khinh thường.

Ngụy Nguyên Tùng cũng không thể xác định ý nghĩ của mấy người Thần Viêm

Kiếm – Ba Đông và Hổ Như Sơn.

Những người này hẳn là cũng muốn lấy mạng của Sở Hi Thanh.

Nhưng chẳng may không có thì sao?

Chẳng may bọn họ đã thay đổi ý định, muốn bán đứng đồng đạo, từ đó lấy lòng

và kết thiện duyên với Sở Hi Thanh thì sao?

Ngoài ra còn có một Thời Tri Mệnh cao thâm khó dò.

Ngụy Nguyên Tùng suy nghĩ rất nhiều.

Trong khi hắn đang chần chờ, Quỷ Ảnh – Hà Thất đã đi đến trước người Sở Hi

Thanh.

Hắn đầu tiên là quét mắt nhìn đám người chung quanh Sở Hi Thanh một chút,

trong mắt lại lộ ra một vệt kinh dị.

Chẳng lẽ vị Đao Quân này đang thống nhất chính đạo?

Những nhân vật như Ngụy Nguyên Tùng và Ba Đông, lại cũng cúi đầu nghe

theo Sở Hi Thanh?

Thần sắc của hắn không khỏi tăng thêm vài phần cung kính, cẩn thận lấy một lá

cờ màu đen ở trong tay áo ra, khom người nói: “Hà Thất bái kiến Đao Quân! Lá

cờ Nghịch Thần Kỳ ở đây, không biết hứa hẹn của Đao Quân có còn hay

không?”

“Tất nhiên là nhất ngôn cửu đỉnh.” Sở Hi Thanh mỉm cười, giơ tay tóm lấy lá cờ

Nghịch Thần Kỳ: “Chỉ là ta muốn biết, vì sao các hạ lại thất hẹn? Còn nhất định

phải chạy vào trong mộ Cơ Dương này?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play