Đoàn người Sở Hi Thanh mới đi được một khắc đồng hồ, đội ngũ lại càng lớn

càng mạnh hơn.

Đồng bọn mới gia nhập là đại trưởng lão Cực Nguyên Kiếm Quân – Long Tú

Chi của Quy Nguyên kiếm phái, còn cả đại trưởng lão Chiến Thiên Ma Nhận –

Vệ Song Nguyên của Ma Chiến lâu.

Tông chủ Lệ Hiên âm thầm cảm khái, ngoại trừ Tinh Tú tiên tông ra, tất cả lục

đại thần tông đều đến rồi, còn có thêm một cái Ma Chiến lâu nữa.

Long Tú Chi tính tình nóng nảy, tuy bị ép ký Thần khế, lại bị Sở Hi Thanh ép

phải giết hai tên ma tu ở ven đường để chứng minh ‘trong sạch’.

Nhưng sau khi gia nhập đội ngũ, hắn hoàn toàn không để ý đến thân phận nhất

phẩm của mình, một đường mắng chửi không ngừng, lời nói càng ngày càng

khó nghe.

“Thần Viêm Kiếm – Ba Đông, ta xxx tổ tiên nhà ngươi! Ta xxx tổ tiên mười

tám đời nhà ngươi! Còn cả Hổ Như Sơn, ngươi là tên thiếu đạo đức sinh con

trai không có lỗ đít. Chờ lão tử ra ngoài, ta sớm muộn gì cũng tính sổ với các

ngươi.”

Long Tú Chi không thể không căm tức.

Vừa rồi, hắn dùng một tấm Thiên Cương phù nhất phẩm, gần như sắp chạy

được rồi, cuối cùng lại bị hai tên chó má này chặn lại, khiến cho sắp thành lại

bại.

Sắc mặt Thần Viêm Kiếm – Ba Đông và Hổ Như Sơn đều âm trầm, im alwnjg

không nói một lời.

Chính là bọn họ ra tay ngăn cản Long Tú Chi, không có gì hay để giải thích.

Hai người cũng cố gắng nhẫn nhịn, chịu nhục.

Hơn nữa, thời điểm này cũng không thể đi lên mắng nhau với Hổ Như Sơn,

đúng không?

Như vậy mặt mũi cao nhân của bọn họ sẽ mất sạch.

Ngụy Nguyên Tùng vừa rồi còn bị hai người này cô lập, còn bị bọn họ mắng

một lúc lâu. Lúc này liền tiến lại gần, phát ra tiếng than thở: “Long huynh, hai

người này cực kỳ ác độc, không nói đạo nghĩa giang hồ. Chẳng lẽ không biết

mình không muốn thì đừng làm lên người khác sao? Ngươi đừng để ý bọn họ,

coi như bị chó cắn đi.”

Long Tú Chi lại quay đầu mắng lại: “Cút! Ngụy Nguyên Tùng ngươi cũng

không phải thứ tốt lành gì.”

Vừa rồi hắn cũng nhìn thấy Ngụy Nguyên Tùng giơ tay lên.

Nếu như hai người Ba Đông và Hổ Như Sơn không thể ngăn cản, chắc chắn

Ngụy Nguyên Tùng sẽ cho hắn một chiêu Thần Nguyên Vô Lượng!

Cái tên này rõ ràng là còn nham hiểm hơn cả Thần Viêm Kiếm – Ba Đông và

Khí Thôn Vạn Lý - Hổ Như Sơn.

Khi mấy người đang hùng hùng hổ hổ, Bá Thiên Lai và Vệ Song Nguyên đang

dùng ánh mắt để giao lưu.

Vệ Song Nguyên là chủ động đầu hàng.

Hắn nhìn thấy đội hình cực mạnh của Sở Hi Thanh thì trực tiếp đầu hàng, bó tay

chịu trói, không hề phản kháng.

Võ tu Ma Chiến lâu đều là nghe chiến mà mừng, nghe đấu mà thích.

Nhưng trừ đám người tu luyện công pháp tà ma ngoại đạo ra, tu luyện đến hỏng

cả đầu kia, thì võ tu bình thường đều biết thời biết thế, lượng sức mà làm.

Sở Hi Thanh và Ma Chiến lâu cũng có chút liên quan, còn là quyến giả của

Táng Thiên và Lê Tham, sẽ không lấy mạng của hắn.

Cái này cũng sẽ không ảnh hưởng đến thần ân của Vệ Song Nguyên.

Tuy rằng Táng Thiên thích chiến sĩ kiên cường, nhưng cũng không để xướng

chuyện tặng đầu người, loại chiến đấu này là vô nghĩa.

Đương nhiên, nếu dưới tình huống không có phần thắng mà ngươi vẫn có thể

chiến thắng cuối cùng, vậy Táng Thiên nhất định sẽ rất vui mừng.

Vệ Song Nguyên cảm thấy mình không thắng được, cũng chỉ có thể đầu hàng.

Hắn cảm thấy rất kỳ lạ, liền dùng ánh mắt hỏi dò Bá Thiên Lai: “Ngươi rốt cuộc

là muốn nói cái gì? Sao cứ nháy mắt với ta? Không phải ta đã đầu hàng rồi

sao?”

Hai người bọn họ từng cùng xuất đạo, bình thường đều rất ăn ý, chỉ cần giao lưu

là ánh mắt là có thể hiểu được.

Nhưng hôm nay hắn lại không hiểu.

Bá Thiên Lai không chỉ nháy mắt với hắn, còn dùng miệng chỉ về phía huynh

muội Sở Hi Thanh.

Vệ Song Nguyên suy nghĩ chốc lát, cảm thấy mình đã hiểu ý của Bá Thiên Lai,

hắn cũng trừng mắt lại: “Sư đệ yên tâm, ta hiểu! Tuy rằng ta đã ký Thần khế với

hắn, nhưng người này kinh nghiệm nông cạn, Thần khế có lỗ thủng, chỉ nói ta

không thể ra tay với một mình hắn.”

“Lát nữa Đại Hắc Thiên – Nhật Già La sẽ thả sương khói, ta sẽ làm thịt tất cả

thuộc hạ của hắn. Lần này, Sở Hi Thanh nhất định sẽ chết.”

Bá Thiên Lai hiểu được ánh mắt của hắn, nội tâm lại lo lắng.

Vấn đề không phải là Thần khế, mà là người bên cạnh Sở Hi Thanh chính là Bá

Võ Vương Tần Mộc Ca!

Bây giờ bọn họ còn chưa biết thực lực của vị này ra sao, đã trở về thời kỳ toàn

thịnh hay chưa? Hoặc là còn mạnh hơn cả trước kia?

Vừa rồi, Bá Thiên Lai cũng kinh hãi khi nhìn thấy Sở Vân Vân sử dụng pháp

thuật!

Không ngờ vị này còn là thuật võ song tu, còn sử dụng một loại Thiên quy đạo

luật mạnh mẽ như vậy.

Hiện giờ, Bá Thiên Lai thật sự không nắm chắc chút nào.

Dù vị Quân đốc mắt xanh này còn hai ba phần thực lực ngày xưa, đám người

bọn họ cũng không thể đối kháng được.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play