Sáu vị khách khanh hộ pháp cũng chịu ra sức, mọi người đồng tâm hiệp lực, thế

như chẻ tre, đã đánh bại Thủy Thiên hội hai mươi bảy trận, chém giết mấy vạn

người của Thủy Thiên hội, võ tu tứ phẩm tử thương không dưới ba mươi người.

Điều này khiến Thiết Tiếu Sinh vô cùng kinh ngạc.

Sức chiến đấu của đám khách khanh hộ pháp này khiến người ta vô cùng khó

hiểu.

Chỉ cần bọn họ muốn thắng, gần như sẽ không thua. Dù vị hội chủ Thủy Thiên

hội có tu vị nhất phẩm hạ kia ra tay, bọn họ cũng có thể toàn thân trở ra.

Nói chung là vì những khách khanh hộ pháp này chịu ra sức, Thiết Kỳ Bang

không chỉ chiếm được bốn quận phía nam Phì Châu, mà còn bao trùm cả vùng

phía bắc ven sông, hướng về bốn quận phía tây Phì Châu.

Nhưng tiêu điểm của cuộc chiến đã chuyển lên mặt sông Thần Tú.

Tại nửa tháng trước, Chu Lương Thần thống lĩnh mười lăm vạn thủy sư, nghịch

dòng tiến lên, đánh thắng mấy trận, khiến cho Thủy Thiên hội phải liên tục lùi

lại.

Có lẽ Thủy Thiên hội kiêng kỵ Thần Ý Xúc Tử Đao của Sở Hi Thanh, vẫn luôn

lẩn tránh quyết chiến quy mô lớn. Bọn họ chia đại quân thủy sư ra làm mười

mấy đội quân, ý đồ đánh du kích và triền đấu ở hồ Đông Dương, dụ Thiết Kỳ

Bang chia binh.

Song, tuy rằng Chu Lương Thần còn trẻ, nhưng lại dụng binh khá trầm ổn.

Hắn không để Thủy Thiên hội toại nguyện, từ đâu đến cuối đều tập trung binh

lực, dùng đại quân quét ngang về phía trước, phối hợp với Lục Loạn Ly ở trên

bờ, càn quét tất cả thủy trại, bến tàu và kho hàng của Thủy Thiên hội ở vùng

ven sông.

Đây là cắt đứt tiếp tế.

Mấy ngày gần đây, tiếp tế của thủy sư Thủy Thiên hội đã bị chặt đứt, tất cả

thuyền đều không có chỗ cập bến.

Chu Lương Thần còn cưỡng ép tất cả tàu buôn và thủy thủ ven bờ, làm cho thủy

sư dưới trướng hắn lên đến 25 vạn, liên tục áp bức về phía tây hồ Đông Dương.

Đây là ép Thủy Thiên hội phải cứu viện.

Thủy Thiên hội không thể không tập kết thủy sư ở miệng hồ, tiếp theo thì đơn

giản hơn, một là tiếp tục lùi về sau, hai là quyết chiến với Thiết Kỳ Bang.

Bọn họ đã không còn lựa chọn nào khác, một trận đại chiến mấy chục vạn

người sắp sửa bùng nổ ở miệng hồ Đông Dương.

Sở Hi Thanh cũng không quá quan tâm, hắn tin tưởng Chu Lương Thần, cũng

tin tưởng Chu Hùng Bá sau lưng Chu Lương Thần.

Trong nửa tháng này, ngoại trừ xử lý sự vụ trong bang ra, hắn còn tích lũy chân

nguyên, nghiên cứu võ đạo.

Hắn tiến bộ rất nhanh, huyết mạch Thần Dương cấp 16 khiến cho hắn tốc độ tu

luyện của hắn lên đến cực hạn.

Phương diện võ đạo thì tập trung vào Tru Thiên Đao, hắn không chỉ học được

thức thứ ba, còn tăng Tru Thiên chân ý lên đến tầng 21.

Tốc độ hoàn thành ‘nghi thức’ của Vô Tướng công cũng khiến người ta vui vẻ.

Bất tri bất giác, Sở Hi Thanh đã hoàn thành ‘nghi thức’ đến cấp độ tam phẩm

hạ.

Hắn còn nhận được tin phù của Lục Loạn Ly.

Chỉ từ những câu chữ cũng có thể cảm nhận được tâm trạng hưng phấn của Lục

Loạn Ly. Trong trận đại chiến này, nàng đã hoàn thành ‘nghi thức’ tứ phẩm

thượng của Hỗn Nguyên Vô Tướng công, Đại Minh Vương Luân và Bình Thiên

Đao.

Lục Loạn Ly lựa chọn thánh truyền là Bình Thiên Kiếm.

Đây không thể nghi ngờ là một lựa chọn sáng suốt, Đại Minh Vương Luân có

năng lực sát phạt không kém Tru Thiên Đao, còn có thể mê hoặc tâm trí người,

chân nguyên sinh sôi không ngừng.

Nàng không cần phải tu luyện Tru Thiên Đao.

Vậy nên BÌnh Thiên Đao có thể gia tăng sức chiến đấu là lựa chọn tốt nhất.

Thời gian gần đây, Lục Loạn Ly luôn cầm theo một cái cân, ước lượng đồ vật ở

khắp nơi.

Nhỏ từ gương đồng, cái lược, bát, chén, lớn đến quân lương, khí giới, chiến

hạm, không sót thứ gì.

Sở Hi Thanh cũng vui thay Lục Loạn Ly, nhưng sau khi hắn thả tin phù xuống

thì lại nhíu mày.

Nửa tháng này đều thuận buồm xuôi gió, nhưng hắn vẫn chưa thể thả lỏng.

Theo thời gian trôi qua, Sở Hi Thanh càng nghi ngờ sâu hơn.

Bởi vì đến bây giờ, hắn vẫn chưa tìm được bóng dáng của Quỷ Ảnh – Hà Thất.

Nếu như không phải Sở Vân Vân gửi thư, xác nhận lá cờ Nghịch Thần Kỳ vẫn

còn ở gần quận Tú Thủy, trên giang hồ cũng không có tin tức gì, thì hắn còn cho

rằng Hà Thất đã tử vong.

Nhưng mãi đến tận bây giờ, Hà Thất vẫn không liên lạc lại với hắn.

Người này đến cùng là muốn thế nào?

Nếu như đối phương không đồng ý với cái giá của hắn, vậy thì có thể cò kè mặc

cả mới đúng.

Nếu như có ý đặt bẫy, thì cũng có thể dùng lá cờ Nghịch Thần Kỳ làm mồi, để

hắn bước vào bẫy, chứ không phải không có động tĩnh như bây giờ.

Ngay khi Sở Hi Thanh vô cùng khó hiểu, tổng đà Thiết Kỳ Bang lại xuất hiện

một vị khách nằm ngoài dự đoán của mọi người.

Tối hôm đó, một bóng người màu trắng lặng yên không một tiếng động, đột phá

qua cấm pháp của tổng đà, tiến đến trước cửa phòng của Sở Hi Thanh.

Mãi đến khi người này phi thân đến sân, thì Sở Hi Thanh mới cảm ứng được.

Khi hắn đi đến cửa, liền nhìn thấy một cô gái mặc áo trắng, khí chất hiên ngang,

diện mạo có chút tương tự với Vấn Thù Y, Sở Hi Thanh cau mày: “Ngươi là

Trưởng Tôn Nhược Lam?”

Người đến chính là Băng Thành Phong Kiếm - Trưởng Tôn Nhược Lam!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play