Ngày xưa, nếu như Bạch Hổ hầu dùng động tác véo tai này, Tả Thanh Vân nhất

định sẽ nhảy loạn lên để tránh.

Nhưng bây giờ hắn lại không có ý chống cự, mặc kệ Bạch Hổ hầu tóm tai của

mình: “Vậy ta nói việc chính, ngươi nói trong Bạch Hổ đường có người nhìn

chằm chằm vào ngươi, vì sao bây giờ đuổi giết chúng ta lại là đào phạm trên

Hắc Bảng?”

“Ngươi cho rằng bọn họ chiếm được tin tức từ đâu?”

Bạch Hổ hầu cười gằn một tiếng, trong mắt ngậm lấy sát ý: “Trước khi biết

được sâu cạn của chúng ta, trước khi nắm chắc, thì bọn họ sẽ không ra mặt.”

Tả Thanh Vân suy tư: “Vậy thì vì sao không cầu viện Bắc Thần Thần Hầu?”

Hai mắt Bạch Hổ hầu sáng lên, vẻ lạnh lẽo trong mắt càng đậm hơn: “Ta cũng

đã cân nhắc qua, nếu bất đắc dĩ thì sẽ cầu Bắc Thần Thần Hầu giúp ta một tay,

nhưng mà trước đây không lâu, ta phát hiện Bắc Thần Thần Hầu cũng không

đáng tin cậy.”

“Lúc trước ta cố tình tiết lộ cho Bắc Thần Thần Hầu một cái tin giả, nhưng việc

này lại bị người khác biết được. Vấn đề là ta chỉ nói cho một mình vị này biết

tin này thôi.”

“Đây là vì sao? Bắc Thần Thần Hầu là chủ Lục phiến môn, hắn tính toán ngươi

thì có lợi ích gì?” Tả Thanh Vân không khỏi cảm thấy hoảng sợ.

Ngay cả Bắc Thần Thần Hầu cũng là kẻ địch của Bạch Hổ hầu?

Từ đó có thể thấy tình cảnh nguy hiểm của bọn họ ra sao.

“Có lẽ là vì thể chất của ta không bình thường, huyết mạch của ta căn bản

không phải là Bạch Hổ, cũng không phải ngũ tử của Bạch Hổ như Tranh, Nanh,

Xương, Giảo, Quyết, mà là Bưu.”

Trong truyền thuyết thời thượng cổ, Bưu là con thứ ba của Bạch Hổ đời đâu, lại

do khi đó Bạch Hổ gặp phải kẻ địch, bị quần thú vây công, khiến cho thân thể bị

thương khi đang mang thai, khi sinh ra Bưu thì cho rằng đó là thai chết, không

thể không vứt bỏ.

Nhưng mà cái Bưu này lại giãy dụa sống sót, nó trưởng thành trong hoàn cảnh

giống như luyện ngục, thường đói đến mức phải ăn lá khô cỏ héo, ăn thi thể thối

rữa của thú loại, gặm bùn sỏi đất đá, uống nước bẩn, quanh năm bị thương liên

tục.

Bưu trưởng thành trong vô số đau khổ, trở thành mạch hung ác nhất trong mạch

Bạch Hổ, cũng là tồn tại uy mãnh và hung tàn nhất, sức chiến đấu thậm chí vượt

qua cả mẹ.

Nó không chỉ trở thành kẻ địch sống còn với Bạch Hổ, mà còn nuốt chửng cả

năm huynh đệ, tại một đoạn thời gian nào đó trong niên đại viễn cổ, nó truy

đuổi hậu duệ ngũ tử của Bạch Hổ đến mức lên trời xuống đất, hầu như không có

chỗ dung thân.

Sau đó, tất cả hổ sinh con, cứ đến khi sinh đứa thứ ba thì tất nhiên là Bưu.

Cùng chính là lời đồn đại trong dân gian, hổ sinh ba con, tất có một Bưu.

“…Cái Tiên Thiên Thần Tân đại pháp này sẽ phát sinh biến hóa trên cơ thể ta,

có thể coi là cực kỳ thích hợp để tái giá tu vị. Đừng thấy Tiên Thiên Thần Tân

đại pháp nhị phẩm thượng đang ở trên người ngươi, nhưng bọn họ vẫn có biện

pháp cướp đoạt nó, trừ phi ngươi vững chức tu vị trong thời gian ngắn. Ngoài

ra, bản thân ta bây giờ, đã trở thành lô đỉnh tuyệt hảo cho rất nhiều người.”

Bạch Hổ hầu không nhịn được mà lườm Tả Thanh Vân một chút: “Ngươi còn

không biết mình chiếm lợi như nào đâu, lúc trước còn ra vẻ bất đắc dĩ, còn coi

ta thành kẻ ác.”

Tả Thanh Vân nghe vậy thì nở nụ cười xấu hổ, nghĩ thầm nếu ta biết phu nhân

của mình có dáng vẻ như này, thì ta đã không mang họ Tả từ lâu rồi.

“Nhưng ngươi yên tâm, trước đó ta đã nhờ người cầu viện với vị huynh đệ kia

của ngươi rồi.”

Bạch Hổ hầu nhìn về phía trước, trong mắt ngậm lấy vài phần tự giễu: “Ta nghĩ

trái nghĩ phải, lại phát hiện trong tất cả bạn tốt của mình, lại không có kẻ nào

đáng tin cậy. Trái lại thì người huynh đệ kia của ngươi là đáng tin nhất, cũng có

năng lực hỗ trợ chúng ta chạy thoát thân.”

“Huynh đệ? Ngươi nói Sở Hi Thanh?”

Tả Thanh Vân thấy hơi kinh ngạc.

Nhân phẩm của Hi Thanh tự nhiên không cần nghi ngờ, nhưng mà lực lượng

của hắn bây giờ có thể giúp bọn họ thật sao?

Đúng lúc này, Tả Thanh Vân bỗng nhiên có cảm ứng, hắn vô thức vung tay trái

lên, dùng bàn tay to lớn bảo vệ Bạch Hổ hầu trên vai.

Tiên thiên Đại Lực Kim Cương Thủ - Kim Quan Thiết Mã!

Hai năm qua, trừ Đại Diễn Bát Pháp ra thì đây là chiêu pháp duy nhất mà Bạch

Hổ hầu bắt hắn tu luyện, hầu như đã hóa thành bản năng thân thể!

Tả Thanh Vân đánh một chưởng này, toàn bộ mặt đất trước người đều chìm

xuống, vô số khí canh kim thấu thể mà ra, quét ngang tất cả chung quanh, khí

thế tựa như thiên quân vạn mã.

Rừng cây phía trước hắn lại hiện ra một đạo kiếm quang đen nhanh, vừa tránh

khỏi chưởng lực của Tả Thanh Vân, vừa đánh vào lồng ngực Tả Thanh Vân.

Thân hình Tả Thanh Vân lập tức trượt lùi trăm trượng, va nát vô số cây cối phía

sau.

Nhưng hắn lại không bị thương một chút nào, chỉ là nơi lồng ngực phát ra một

tiếng kim loại, một thân cương lực bị kiêm quang đen nhánh đâm thủng, Bạch

Hổ thần giáp trên người cũng xuất hiện một vết xước trắng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play