Thần sắc Tả Thanh Vân nghiêm túc: “Tiếp đó huynh đệ của ta… liệu có nguy

hiểm không?”

Bạch Hổ Hầu không khỏi nhìn Tả Thanh Vân với ánh mắt tán thưởng.

Người bình thường chỉ thấy Vô Cực Đao Quân - Sở Hi Thanh một người trấn

áp đại quân Cự linh và Vạn Ma quật, chỉ thấy Sở Hi Thanh uy phong, nhưng lại

rất ít người ý thức được, vị tuyệt đại thiên kiêu này đã trở thành cái đích của

mọi người, tình cảnh càng nguy hiểm hơn.

“Nguy hiểm là có, nhưng không lớn. Vô Tướng thần tông rất mạnh, Lý Trường

Sinh lại là vô địch dưới thần linh, nếu Tố Phong Đao có thể rời khỏi Vạn Ma

quật, có lẽ cũng là một vị siêu nhất phẩm nữa, có tư cách đối đầu với ba vị trí

đầu Thiên Bảng bây giờ. Nếu như là một thời đại khác, không có Vấn Thù Y,

không có thái sư Độc Cô Thủ, có lẽ Tố Phong Đao còn là đệ nhất thiên hạ.”

“Ngoài ra còn một đám đại trưởng lão như Ngạo Quốc, Lư Thủ Dương, tuy

rằng tu vị bọn họ chỉ là nhị phẩm, nhưng sức chiến đấu lại có thể vào Thiên

Bảng! Căn cơ hùng hậu, có một không hai thiên hạ. Nhất phẩm nhà khác chỉ

tương đương với nhị phẩm nhà bọn họ thôi, cho nên mới là thần tông đệ nhất

thiên hạ!”

Bạch Hổ Hầu lại hơi suy tư nói: “Ngoài ra, có người nói dưới đáy Vạn Ma quật

còn có ba vị cao nhân Siêu Phẩm, bây giờ đều có khả năng ra tay. Tại bắc địa,

tại U Châu, không có bất kỳ kẻ nào dám đối kháng với Vô Tướng thần tông,

cũng không có bất kỳ thế lực nào có thể chống đỡ Vô Tướng thần tông.”

“Vấn đề là người huynh đệ này của ngươi không phải loại an phận. Hắn nhất

định sẽ không chịu đàng hoàng ở lại U Châu, quá nửa là sẽ xuôi nam. Nhưng dù

vậy, trong khoảng thời gian ngắn, huynh đệ của ngươi sẽ không sao.”

“Có bài học lúc trước, các thế lực kia sẽ càng cẩn thận hơn. Nếu như không có

nắm chắc, bọn họ chắc chắn sẽ không ra tay. Mà một khi bọn họ ra tay, vậy nhất

định sẽ là lôi đình vạn quân, tất sẽ nắm chắc đưa Sở Hi Thanh vào chỗ chết.”

Tả Thanh Vân nghe đến đây, vẻ mặt lại thả lỏng.

“Nhưng mà ‘nghi thức’ thăng cấp của hắn lại khá phiền phức. Bọn họ nhất định

sẽ không cho phép Sở Hi Thanh tăng cấp, sẽ không cho phép hắn hoàn thành

‘nghi thức’ thăng cấp của Vô Tướng công và Nhai Tí Đao.”

“Một khi Sở Hi Thanh mạnh mẽ hoàn thành, vậy có lẽ chính là giờ chết của

hắn. ‘nghi thức’ từ tứ phẩm hạ đến nhất phẩm thượng của Vô Tướng công đều

cần điều hòa Hỗn Độn, mà càng về sau càng phức tạp, cực kỳ dễ thấy, hắn rất

khó tránh thoát…”

Bạch Hổ Hầu nói đến đây bỗng nhiên ho nhẹ một trận.

Lúc đầu Tả Thanh Vân còn không để ý, nhưng thấy Bạch Hổ Hầu càng ho càng

kịch liệt, miệng nàng dần dần hiện ra một vệt đỏ tươi.

Sắc mặt nàng trắng bệch, đã không còn sức lực để trấn áp thương thế.

“Ngươi đây là?” Tả Thanh Vân lấy làm kinh hãi, lập tức nhảy vào phòng thuốc

bên cạnh, luống cuống tay chân lấy một bình nước thuốc, rồi rót cho Bạch Hổ

Hầu.

Mãi đến khi Bạch Hổ Hầu dừng ho, Tả Thanh Vân mới nghi ngờ không thôi:

“Tiên Thiên Thần Tân đại pháp của ngươi đã tổn thương đến phổi?”

Trước kia Bạch Hổ Hầu cũng ho, nhưng không nghiêm trọng như vậy.

Phổi thuộc kim, nhưng lực lượng Tân kim của Bạch Hổ Hầu lại quá mạnh mẽ,

quá sắc bén, sẽ gây tổn thương đến lá phổi.

“Lần truy bắt này, ta gặp một kẻ địch mạnh mẽ, khiến cho thương thế của ta

càng nặng hơn.”

Thần sắc Bạch Hổ Hầu bình tĩnh: “Chúng ta không kéo dài được nữa, nhất định

phải tái giá tu vị càng nhanh càng tốt, tốt nhất là hoàn thành trong vòng ba

ngày.”

Tả Thanh Vân nhíu chặt lông mày: “Không phải ngươi đã nói, bên trong Bạch

Hổ đường có kẻ địch, vẫn luôn mơ ước tu vị và vị trí Bạch Hổ Hầu của ngươi

sao?”

Thật ra thì từ nửa năm trước, khi Tả Thanh Vân bước vào thất phẩm thượng, thì

đã có thể dùng Giá Nguyên đại pháp rồi.

Nhưng Bạch Hổ Hầu lại có kiêng kỵ trong lòng, nên vẫn kéo dài đến bây giờ.

Hơn nữa, tu vị của Tả Thanh Vân càng cao, tương lai có thể khống chế Tiên

Thiên Thần Tân đại pháp càng mạnh hơn.

“Đã không lo được nhiều như vậy.”

Bạch Hổ Hầu lắc đầu, nàng nắm chặt song quyền, ánh mắt lạnh lẽo: “Bây giờ

đúng là không phải thời cơ tốt nhất. Nhưng mà nói không chừng, bây giờ lại

chính là thời gian lý tưởng nhất…”

Tả Thanh Vân nhíu chặt lông mày.

Hắn không hiểu Bạch Hổ Hầu đang nói gì nữa.

. . .

Hoàng cung, trong Chính Hòa điện, nơi này vẫn trong trạng thái đèn đuốc sáng

choang.

Quốc sư Thuật Định Sơn Hà – Vũ Côn Luân đang nói đến một điển cố ở ngàn

năm trước.

“Khi đó, Huyết Nhai Đao Quân đã lộ hết sắc bén, trong vòng mười tháng chiến

mười sáu trận liên tục, đánh tan đại quân của tất cả kiêu hùng cắt cứ một

phương đương thời, tổng cộng phải 1700 vạn người.”

“Thái tổ Đại Ninh cũng nằm trong số đó, khi chinh phạt Hà Châu, 200 vạn binh

mã dưới trướng đã đại chiến với Huyết Nhai Đao Quân hai lần, cả hai lần đều bị

một người một đao đánh tan.”

“Huyết Nhai Đao Quân hạ thủ lưu tình, không trắng trợn giết chóc tướng sĩ

nhân tộc. Nhưng mà cả hai lần, hắn đều dùng đao chỉ thẳng vào mi tâm Thái tổ,

nói là chuyện không quá ba, qua ba tức chết! Tuy rằng Thái tổ không tổn thất

binh lực, cũng không bị thương, nhưng không thể không ngủ đông để khôi phục

nguyên khí, ngước nhìn Huyết Nhai Đao Quân tận 230 năm…”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play