“Đông Hoàng Kính là thần bảo mạnh mẽ nhất của mạch Như Ý!”

Phong Tam vừa nói chuyện vừa gãi đầu.

Thật ra hắn không hiểu kiến thức của mình đến từ đâu, cái này hoàn toàn không

phù hợp với thân phận tán tu Côn Luân sơn của hắn.

Một tán tu lại có thể hiểu nhiều như vậy sao?

“Trong truyền thuyết, nó do đèn nhang và nguyện lực thôi thúc, có thể thực hiện

bất cứ nguyện vọng nào. Nhưng phương thức thực hiện nguyện vọng của thứ

này rất thú vị, có người nói là trộm cắp cướp giật, dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ

nào.”

“Ví dụ như ngươi muốn một kiện pháp khí, như vậy nó có thể trực tiếp trộm

một kiện pháp khí từ trong kho của Binh Thần – Lê Tham, cũng có thể là tìm

một pháp khí thất lạc ở dã ngoại cho ngươi. Thậm chí còn có thể quay ngược

quá khứ, tìm kiếm một pháp bảo đã bị tổn hại ở quá khứ rồi đưa đến hiện tại.”

“Lại ví dụ như ngươi ước mình vô địch thiên hạ, cũng sẽ có kết quả khác nhau.

Cụ thể ra sao thì phải xem nguyện lực và đèn nhang nhiều hay ít, nếu như

nguyện lực đủ nhiều, nó sẽ để ngươi hàng lâm đến một dị vực dị giới nào đó, để

ngươi xưng vương xưng tổ ở đó. Nếu như nguyện lực quá ít, nó có thể để ngươi

sinh ra ở ổ kiến, vô địch tại hạng giun dế.”

“Lại ví như như muốn phục sinh một người, mà linh hồn người này đã tan nát,

thực sự không phục sinh được thì làm sao bây giờ? Đông Hoàng Kính có thể

trực tiếp vồ lấy một linh hồn rồi nhét vào, mạnh mẽ hòa tan chúng với nhau.

Cũng có thể để tàn hồn đi ký sinh để nuôi hồn, mãi đến khi khôi phục hoàn toàn

thì mới phục sinh. Đúng ra rất thú vị.”

Hắn nói đến đây thì lại than thở: “Tiếc là cái Đông Hoàng Kính này đã trải qua

mấy đời chủ nhân sau khi Đông Hoàng chết, cuối cùng đã bị phá hủy nhiều năm

trước.”

Hai người Sở Vân Vân và Sở Hi Thanh đều nhìn nhau với vẻ quái dị.

Phong Tam chưa từng đọc di thư của Sở Phượng Ca, cho nên không biết rõ

ràng.

Hai người lại biết, ‘Hệ Thống’ trong cơ thể Sở Hi Thanh thật ra là Sở Phượng

Ca dùng Điên Đảo âm Dương để khôi phục sinh cơ cho một cái thần bảo bị tổn

hại.

Sở Hi Thanh cũng âm thầm kinh hãi, trong lòng nhấc lên sóng to gió lớn.

Phong Tam nói vô tâm, nhưng hắn lại nghĩ đến tình hình của mình.

Chẳng lẽ khi Điên Đảo âm Dương, bản thân mình bị cái thần bảo này bắt đến,

nhét vào trong cơ thể Sở Tranh?

Còn cả chức năng của Đông Hoàng Kính này nữa, quả thật là giống như máy

ước nguyện vậy.

“Rất có thể là Đông Hoàng Kính.”

Sở Vân Vân hội tụ chân nguyên vào hai mắt, bình tĩnh nhìn Sở Hi Thanh, tựa

như là muốn nhìn thấu bản chất linh hồn của Sở Hi Thanh.

Nhưng một lát sau, Sở Vân Vân vẫn từ bỏ: “Nhưng cũng không xác định, ‘hệ

thống’ mà ngươi nói, vẫn có chút khác biệt với Đông Hoàng Kính trong truyền

thuyết. Cũng có thể là Sở Phượng Ca từng cải tạo cái thần bảo này, dùng để tiêu

trừ tác dụng phụ của Đông Hoàng Kính.”

“Đông Hoàng Kính mạnh thì mạnh, nhưng cũng có tai họa rất lớn, trong truyền

thuyết, các đời chủ nhân của nó đều vì thế mà chết.”

Sau đó nàng lại cẩn thận dặn dò: “Nó là thần bảo bạn sinh với ngươi, quả thực

là sẽ không làm hại ngươi. Nhưng huynh trưởng ngươi tuyệt đối không thể vì

vậy mà bất cẩn, quá ỷ lại vào lực lượng của ngoại vật. Ngoại vật có thể nhờ,

nhưng tuyệt đối không thể ỷ lại.”

“Ta biết!” Sở Hi Thanh gật đầu.

Xưa đến nay, hắn đều phân biệt rất rõ ràng ngoại vật là bản thân.

Dù biết ‘hệ thống’ bắt nguồn từ thần bảo bạn sinh, nhưng cũng không dám sơ

sẩy ở bí dược thăng cấp.

“Ngươi không hiểu.” Sở Vân Vân hơi lắc đầu, nàng bỗng nhiên vỗ vai Sở Hi

Thanh một cái: “Bây giờ ngươi có thể thử một chút, xem xem có thể sử dụng

pháp khí trên người hay không?”

Sở Hi Thanh không khỏi âm thầm hoảng sợ: “Đây là? Lực lượng Phong

Tuyệt?”

Hắn phát hiện Vạn Tượng tinh bàn và Huyết Nhai thần đao, còn cả Thần Hầu

nội giáp, Đạo Kiếp huyền giáp, tất cả đều mất liên hệ trong giây lát.

Ngay cả màn hình huỳnh quang của hệ thống cũng trở nên mờ ảo, chữ viết trên

đó cũng vặn vẹo.

Cái này chắc là có quan hệ với tính chất của hệ thống, thứ này có thần bảo bạn

sinh với hắn, liên hệ chặt chẽ hơn mấy pháp khí kia.

Lúc này, thứ duy nhất hắn có thể liên lạc lại là Thần Khế thiên bi.

Lực lượng Khế Thiên của Thần Khế thiên bi vô cùng cao cấp, mạnh đến mức

Sở Vân Vân không thể khóa được.

Sở Hi Thanh hơi suy nghĩ một chút, vận dụng Thông Thiên chi pháp mà mình

mượn được, cuối cùng cũng coi như đột phá phong tỏa của Sở Vân Vân, khôi

phục liên hệ với những pháp khí kia.

“Chính là Phong Tuyệt, vì vậy không thể ỷ lại vào pháp khí.”

Sở Vân Vân gật đầu: “Ngươi còn chưa gặp người lợi hại hơn thôi, ví dụ như vị

Chí Tôn của Xiển môn kia, hắn có thể trình bày lại năng lực pháp khí của

ngươi, để cho chúng không thể phát huy tác dụng. Ta còn biết một người nắm

giữ Vô Thiên chi đạo, có thể làm cho tất cả lực lượng ngoại lực hóa thành hư

không.”

“Vì vậy, cần phải dựa vào bản thân. Huynh trưởng ngươi chỉ dùng điểm huyết

nguyên trong hệ thống để kích phát thiên phú huyết mạch của bản thân là một

cách làm chính xác. Căn cơ của thiên phú huyết mạch bắt nguồn từ huyết tủy và

linh hồn, sau khi mở ra thì không ai có thể lấy lại.”

Nàng nói đến đây, vẻ mặt hơi động: “Số lượng điểm huyết nguyên của ngươi

bây giờ rất nhiều?” 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play