Lúc này, Sở Hi Thanh đã rời khỏi đại trạch Sở gia.

Hắn điều khiển Dục Nhật thần chu, đưa Thiết Tiếu Sinh và Lục Cửu Ly bay về

phía Mi gia trang.

Mi gia trang cách Tây Sơn khoảng ba trăm dặm, Dục Nhật thần chu còn chưa

kịp tăng tốc thì đã đến nơi.

Sở Hi Thanh hạ xuống lăng mộ của Thiết Cuồng Nhân.

Nhưng phần mộ này đã bị san bằng, nơi trung ương có một cái hang rất lớn,

quan tài bên trong cũng nát bấy.

“Như Kỳ chủ đã thấy, chính tay hắn đã phá hủy lăng mộ này.”

Lục Cửu Ly cười khổ nói: “Ta từng thử sửa chữa ba lần, mỗi một lần đều bị hắn

chạy đến phá hoại, xua đuổi người của chúng ta. Vì thế mà đã có không dưới

200 huynh đệ bị thương.”

Sở Hi Thanh vừa lắng nghe vừa nhìn phần mộ trước mắt.

Dựa theo Lục Cửu Ly nói, dị thường bắt đầu từ sáu tháng trước.

Khi đó, ngoài Mi gia trang bỗng nhiên xuất hiện một ít thi thể võ tu không rõ lai

lịch.

Sau đó, theo Lỗ Bình Nguyên điều tra, kết luận đám người này là mật thám và

gian tế, mục đích của bọn họ quá nửa là Sở Hi Thanh.

Chỉ là khi đó danh tiếng của Sở Hi Thanh đã lên cao, đã được chứng thực là

Huyết Nhai thánh truyền chân chính.

Ban đầu, bọn họ cho rằng đám mật thám này bị một số tiền bối giang hồ có thái

độ thân mật với bọn họ giết chết, thậm chí có thể là cao thủ của Vô Tướng thần

tông phái đến.

Nhưng một tháng sau, liên tục có người nhìn thấy một bóng người màu đỏ

ngòm.

Người kia mặc một bộ chiến giáp đỏ lòm, rất giống Thiết Phù Đồ trong truyền

thuyết, quanh thân lại có huyết sát quanh quẩn, để người ta không nhìn thấy rõ

dung mạo.

Sau khi Lục Cửu Ly nghe thấy tin tức thì rất kích động, phát động bang chúng

đi tìm kiếm bóng người đỏ ngòm kia.

Hắn nghi ngờ đó là Thiết Cuồng Nhân, Kỳ chủ của bọn họ không chết.

Hai tháng sau, Lục Cửu Ly tận mắt nhìn thấy người anfy.

Bởi vậy hắn xác định, chiến giáp kia chính là Thiết Phù Đồ.

Chỉ là huyết sát quanh Thiết Phù Đồ quá dày đặc, hắn không thể xác định được

người bên trong có phải là Thiết Cuồng Nhân hay không.

Sau đó, hai người Lục Cửu Ly và Thiết Tiếu Sinh từng thử giao lưu với người

này, nhưng đều không thể thành công.

Bóng người đỏ ngòm kia vẫn ẩn thân ở trong phạm vi hai trăm dặm quanh Mi

gia trang, lưu luyến không rời đi, nhưng lại tránh né Thiết Kỳ Bang.

Hơn nữa, sức chiến đấu của người này cực mạnh, chẳng những có lực lượng của

tam phẩm, mà còn tinh thông độn pháp hai hệ Kim và Thạch.

Hai người Lục Cửu Ly và Thiết Tiếu Sinh nghĩ tất cả biện pháp, đều không thể

tìm được cơ hội giao lưu với bóng người đỏ ngòm này.

Mãi đến tận nửa tháng trước, lại phát sinh biến cố.

Bóng người đỏ ngòm này bỗng nhiên chạy đến trước lăng mộ Thiết Cuồng

Nhân, rồi ra tay san bằng nó.

Sau đó, giống như Lục Cửu Ly vừa nói, hắn tổ chức nhân thử sửa chữa lăng mộ,

thì đều bị bóng người đỏ ngòm kia mạnh mẽ đánh tan.

Cái này để cho bọn họ rất khó hiểu.

Với tính cách của Thiết Cuồng Nhân, chắc chắn sẽ không ra tay với huynh đệ

mình.

Mà lúc này, lại có hơn 200 người bị thương dưới tay bóng người đỏ ngòm kia,

trong đó thậm chí còn có mấy người bị trọng thương.

Nhưng rõ ràng là người này đã hạ thủ lưu tình, tuy rằng bóng người kia như

phát điên, nhưng ba trận chiến lại không có người chết.

Chỉ có rất nhiều người bị hắn hút khí huyết, khiến cho nguyên khí đại thương.

Điều này cũng làm hai người Thiết Tiếu Sinh và Lục Cửu Ly nghi ngờ không

thôi, không hiểu tình huống của bóng người này đến cùng là sao? Nếu như hắn

không phải Thiết Cuồng Nhân, vậy thì là ai? Người này lại có mục đích gì?

Sở Hi Thanh ngưng thần quan sát bãi phế tích này một lát, lại nghiêng người

quan sát bốn phía, nhìn mỏ quặng và cả Mi gia trang kia.

Sở Hi Thanh không nhìn ra thứ gì cả.

May mắn là hắn đã mời nhân sĩ chuyên nghiệp đến.

Hắn nhướng mày nói: “Các hạ đã thăm dò qua chỗ này, xin nỏi đây rốt cuộc là

tình huống gì?”

Thiết Tiếu Sinh và Lục Cửu Ly nghe vậy thì hơi kinh ngạc, vẻ mặt khó hiểu.

Nhưng một cái chớp mắt tiếp theo, một bóng người xuất hiện ở trên không

trung.

Người này hơn hai mươi tuổi, khuôn mặt dương cương tuấn lãng.

Để người ta kinh dị chính là, nơi huyệt thái dương của hắn có cắm một thanh

kiếm trúc nhỏ bé.

Tiếng nói của hắn lại lạnh lùng trong sáng: “Đã đoán ra một hai, đầu tiên, ta

muốn biết là người phương nào bố trí lăng mộ này?”

Thiết Tiếu Sinh và Lục Cửu Ly vừa nhìn thấy người này thì đều biến sắc mặt.

Bọn họ nhận ra thân phận của đối phương.

Để hai người kinh ngạc chính là, Kỳ chủ của mình thế mà lại mời vị này đến,

đây rõ ràng là Tinh Thần Đại Pháp Sư – La Hán Tông hạng 36 Thiên Bảng!

Sở Hi Thanh chắp tay sau lưng: “Là một người bạn của ta, chắc là ngươi cũng

từng nghe nói đến nàng, chính là ái nữ của Đao Kiếm Như Mộng, việc nơi này

có quan hệ với nàng sao?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play