Chỉ là khi La Hán Tông khởi động pháp Thiên Cương, hắn phát hiện mình vẫn

chậm một bước.

Mấy lực lượng mạnh mẽ như Lượng Thiên, Tuyệt Thiên và Phong Thiên kia

đang quấy rầy môn pháp môn Tinh Di Vật Hoán này, không để nó vận chuyển.

Tinh Thần Đại Pháp Sư – La Hán Tông hồi hộp và căng thẳng, sau đó dứt khoát

cắn đầu lưỡi của mình.

Toàn thân hắn lập tức tuôn ra vô số huyết diễm, tất cả nguyên lực đều đang

bùng nổ và thiêu đốt.

La Hán Tông rốt cuộc cũng có thể chạy ra ngoài.

Mà ngày khi La Hán Tông hóa thành ánh sao, na di ra ngoài mấy ngàn dặm, thì

trong đầu của hắn đều là bóng người của thiếu nữ giáp đen kia.

Nữ nhân này . . . nàng đến cùng là ai?

Vô Tướng thần tông có một nhân vật như vậy từ bao giờ?

Nữ tử này nắm giữ Tuyệt Thiên chi đạo mạnh mẽ như vậy, tuyệt đối không phải

hạng người vô danh!

La Hán Tông lại nghĩ đến các loại lời đồn quái dị trong Vân Hải tiên cung ở vài

tháng trước.

Vị cao thủ thần bí kia, chính là nữ tử này?

Như vậy nàng rốt cuộc có thân phận gì?

Bên cạnh Sở Hi Thanh, Vấn Thù Y cũng kinh ngạc nhìn nhau với hai người Lý

Trường Sinh và Sở Vân Vân.

Sau đó trong mắt của nàng hiện ra vẻ thoải mái.

Bảo sao Sở Hi Thanh dám rời khỏi Vô Tướng thần tông một mình.

Đây chính là kế sách vẹn toàn mà hắn nói.

Vừa có thể đảm bảo an toàn của bản thân, cũng có thể lấy thân làm mồi, dụ giết

kẻ thù đang ẩn náu trong bóng tối.

Cái này quả thực là phong cách của Sở Hi Thanh.

Vấn Thù Y chỉ nhìn cách dụng binh của Thiết Kỳ Bang là biết, vị Vô Cực Đao

Quân này chắc chắn sẽ không bị động phòng thủ. Nhất định sẽ dùng bất cứ thủ

đoạn nào để đả kích đối thủ.

Sau đó, Vấn Thù Y lại phát hiện ánh mắt của Sở Vân Vân hàm chứa vẻ bất

thiện.

Nữ nhân này là Bá Võ Vương Tần Mộc Ca, cũng là thê tử trên danh nghĩa của

Sở Hi Thanh.

Vấn Thù Y vô thức sinh ra chút chột dạ và xấu hổ, muốn tránh khỏi ánh mắt của

Sở Vân Vân.

Nhưng mà sự kiêu ngạo của nàng lại không cho phép nàng làm như vậy.

Huống hồ nàng cũng không làm cái gì!

Vấn Thù Y cố nén bản năng của cơ thể, lại kiềm chế tất cả tâm tư lung tung.

Nàng tay đè kiếm, ánh mắt bình tĩnh nhìn nhau với Sở Vân Vân: “Tần tướng

quân có chuyện gì, không ngại chờ xong việc thì lại nói với ta. Nơi này có tổng

cộng mười sáu người, chúng ta mỗi người một nửa?”

Tinh Thần Đại Pháp Sư – La Hán Tông đã chạy mất tăm, mười bảy người cũng

chỉ còn lại mười sáu.

“Được!”

Sở Vân Vân trả lời gọn gàng, bóng người của nàng cũng lóe lên, biến mất tại

chỗ: “Nhưng không cần như vậy, một mình ta có thể giải quyết tất cả!’

Hôm nay là cơ hội hiếm có để gạt bỏ kẻ thù.

Sở Vân Vân cũng không muốn vì ân oán cá nhân mà bỏ lỡ việc chính.

Cứ giải quyết kẻ thù trước đã, rồi xử lý nữ nhân này cũng không muộn.

Ngoài ra, nàng còn chưa lưu lạc đến mức cần mượn lực lượng của người ngoài

để giết địch.

Khi bóng người Sở Vân Vân xuất hiện lần nữa, nàng đã hiện ra trước một thanh

niên mặc áo bào đỏ.

Người này cầm một đôi song đao Nguyệt Nha màu đỏ lửa, quanh người là một

đoàn lửa đỏ xông lên tận trời, gần như đã phá tan phong tỏa nơi này.

Đây là một trong ba vị nhất phẩm còn lại.

Sở Vân Vân đã nhận ra thân phận của người này từ lâu rồi.

Tông chủ Nhiên Thiên tông, một ma môn tam phẩm. . .

“Nhiên Thiên Đao – Đô Phụng Thường?”

“Ngươi là kẻ nào?”

Hai mắt Đô Phụng Thường trợn trừng lên, giận dữ nhìn đối thủ.

Khoảnh khắc nữ nhân này chạy đến, Đô Phụng Thường sắp đánh vỡ phong tỏa

ở nơi này, kết quả lại bị phá hỏng.

Đô Phụng Thường lập tức múa đao, chém về phía thiếu nữ đối diện: “Cút cho

ta!”

Cột cờ Nghịch Thần Kỳ trong tay Sở Vân Vân lại như độc long, thanh thế cực

kinh khủng.

Cheng! Cheng! Cheng!

Song phương giao thủ như điện quang hỏa thạch, chỉ chớp mắt đã là bảy kích.

Cũng trong cái chớp mắt này, con ngươi Đô Phụng Thường đột nhiên co lại, vô

cùng vô tận sợ hãi đã sinh sôi trong lòng hắn.

Mỗi một thương của đối phương, đều đánh cho ánh đao của hắn tán loạn và nát

vụn!

Khó có thể tin nổi!

Hình như đối phương còn bị thương nặng, một thân chân nguyên mười không

còn một.

Nhưng dù vậy, đối phương vẫn đánh cho hắn tan tác.

Ngoài ra, hắn cũng nhận ra một bộ phận căn cơ võ đạo của đối phương.

Trong thương pháp của nữ nhân này, lại có hơn mười loại Thiên quy đạo luật

mạnh mẽ, Thông Thiên! Tuyệt Thiên! Tru Thiên! Lượng Thiên! Quán Thiên!

Thần Phong! Vạn Sát! Hủy Diệt! Phá Hoại! Vĩnh Hằng! Kim Cương! Bất Hủ!

“Vạn Thần Kiếp! Ngươi là Bá Võ Vương Tần Mộc Ca. . .”

Ầm!

Theo một bóng thương màu đen đâm xuyên, nửa đầu của Đô Phụng Thường

đều bị nổ nát.

Thương thứ tám của Sở Vân Vân cũng xuất hiện, đánh nát tất cả thân thể và

thần hồn của Đô Phụng Thường thành cặn bã, bột mịn.

Mấy vị võ tu ở chung quanh đều đang dốc hết sức bỏ chạy, cố gắng chạy ra khỏi

vùng thế giới rộng 150 dặm này.

Bọn họ cũng đang do dự, không biết có nên ra tay cứu viện đồng bạn hay

không

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play