“Nên làm mà.” Ngự Vân Tưởng bật cười một tiếng, tràn đầy vui mừng mà đánh

giá Sở Hi Thanh: “Thật ra là Hi Thanh ngươi mang đến vui mừng cho chúng ta,

không ngờ tu vị của ngươi mới ngũ phẩm, mà đã có thể học được Thần Ý Đao

Tâm. Vì việc này, chúng ta lại khổ lại mệt, thì cũng thấy vui mừng.”

Sau đó hắn lại cẩn thận dặn dò: “Tiếp đó, ngươi vẫn phải nhanh chóng gia tăng

tu vị, Thần Ý Đao Tâm rất mạnh, uy lực gần như không có giới hạn, nhưng cái

này quyết định bởi tu vị và cường độ nguyên thần của ngươi.”

“Tương lai tu vị của ngươi càng cao, uy hiếp của Vạn Ma quật lại càng nhỏ, áp

lực của sư tôn ngươi cũng càng nhẹ hơn. Vô Tướng thần tông chúng ta, đã

không chịu nổi việc lại tổn thất một nhất phẩm.”

Nói đến tu vị, Sở Hi Thanh lại nghĩ đến Hỗn Độn Chi Tâm.

Hắn ngưng thần nhìn màn hình huỳnh quang hư ảo trước mắt.

Thật ra trước khi bắt đầu đắp nặn Thần Ý Đao Tâm, điểm huyết nguyên của hắn

đã vượt quá 140 vạn.

Mà bây giờ đã trôi qua ba ngày.

Sở Hi Thanh lập tức nhếch miệng cười.

Cột điểm huyết nguyên đã lên đến 2.156.211.

Chỉ trong ba ngày ngắn ngủi này, điểm huyết nguyên của hắn lại gia tăng bảy

mươi lăm vạn.

Đặc san của Thiên Cơ Võ Phổ và một kỳ Luận Võ Thần Cơ đã mang đến lợi ích

kinh người.

Sở Hi Thanh lập tức đổi Hỗn Độn Chi Tâm luôn.

Mà sau khi hắn cáo từ Ngự Vân Tưởng, rời khỏi Thiên Khí viện thì đã đeo Hỗn

Độn Chi Tâm lên cổ mình.

Sở Hi Thanh đã thí nghiệm qua, quả thật là có thể để Thần Nguyên Vô Tướng

công của hắn tăng lên hai tầng.

Hỗn Độn tức Vô Tướng.

Hỗn Độn một thể, vạn pháp vô tướng.

Cái Hỗn Độn Chi Tâm này và Thần Vọng kiếm, đều là pháp khí thích hợp nhất

với Vô Tướng công.

Thần Nguyên Vô Tướng công tầng mười ba, cộng thêm tố chất thân thể mạnh

mẽ và Bá thể của hắn, bây giờ nói hắn là một võ tu tứ phẩm thượng cũng không

quá.

Sở Hi Thanh cảm giác tay mình hơi ngứa.

Hắn đang nghĩ có nên tìm Sở Vân Vân luyện tay một chút không, thử xem cực

hạn của mình ở đâu.

Đương nhiên, Sở Hi Thanh biết làm như vậy sẽ rất nguy hiểm, Bạch Tiểu Chiêu

là đối tượng thích hợp hơn.

Vấn đề là Tiễn Tiễn có thể hung ác với người khác, nhưng lại mềm nhũn với

hắn.

Mấu chốt là sau khi Sở Hi Thanh tu luyện được Thần Ý Đao Tâm, hắn đã bành

trướng, đã có tự tin khiêu chiến Sở Vân Vân.

Mấy ngày trước, hắn và Sở Vân Vân đã thử chiêu, bị Sở Vân Vân đánh cho một

trận.

Sở Hi Thanh muốn mượn Thần Ý Đao Tâm và Hỗn Độn Chi Tâm để gỡ lại một

trận.

Khi Sở Hi Thanh tràn đầy mong chờ trở về Thiên Lan cư, lại phát hiện Sở Vân

Vân đang tiếp đãi một vị trung niên áo trắng xa lạ ở trong phòng khách.

Sở Hi Thanh cảm thấy rất kinh ngạc, tiến vào hỏi: “Xin hỏi vị này là?”

Có thể được mời vào Thiên Lan cư, lại do Sở Vân Vân tự mình tiếp đón và

dâng trà, chứng tỏ thân phận không hề tầm thường.

Trung niên áo trắng kia nhìn thấy Sở Hi Thanh thì thần sắc nghiêm lại, đứng

dậy thi lễ: “Thuộc hạ Phong Tam, danh xưng Cuồng Kiếm, bái kiến chủ

thượng!’

Trung niên này nhìn Sở Hi Thanh với ánh mắt cuồng nhiệt và sùng kính.

Cuồng Kiếm – Phong Tam?

Sở Hi Thanh không khỏi sinh lòng ngờ vực.

Tu vị của người trước mắt này không tầm thường, trong cơ thể dường như còn

chất chứa một luồng kiếm ý cực kỳ mạnh mẽ.

Vấn đề là hắn chưa bao giờ nghe nói đến một người như vậy.

Hơn nữa, mình có thêm một thuộc hạ như vậy từ bao giờ?

“Đây là Đạo thị mà tông môn mời chào cho ngươi, chuyên bảo vệ an toàn cho

ngươi.”

Sở Vân Vân cười giới thiệu hai người với hai: “Phong tiên sinh xuất thân từ

nhân tộc ở Côn Luân sơn, là tán tu trứ danh ở Côn Luân sơn, tu vị tam phẩm.

Phong tiên sinh tuy không có danh tiếng gì ở Thần Châu chúng ta, nhưng tông

chủ lại đánh giá sức chiến đấu có thể vào hạng 200 trên Địa Bảng, một tay Thần

Ý Như Tâm Kiếm rất phi phàm. Là do Phong tiên sinh ngưỡng mộ uy danh của

huynh trưởng, lại hâm mộ truyền thừa võ đạo của Vô Tướng thần tông ta, cho

nên đồng ý trở thành Đạo thị của ngươi.”

Nàng vừa nói chuyện vừa nháy mắt với Sở Hi Thanh.

Sở Hi Thanh lập tức hiểu ra.

Cái gọi là Cuồng Kiếm – Phong Tam này, chính là Vô Thượng Kiếm Tâm – Hạ

Bạch Thạch!

Sở Hi Thanh không ngờ Vô Tướng thần tông còn sửa đổi cả dung mạo của Hạ

Bạch Thạch.

Không chỉ nhuộm tóc đen, mà ngũ quan cũng đã hơi khác, hầu như không nhìn

ra dáng vẻ trước kia.

Cũng nhấn mạnh thân thế và lai lịch của Cuồng Kiếm – Phong Tam.

Bất kỳ một vị đại cao thủ nào trên thế gian này, đều không thể bỗng dưng nhảy

ra cả.

Tất cả quan hệ và quỹ tích cuộc sống của Cuồng Kiếm – Phong Tam đều trở

thành lỗ hổng trong trí nhớ của Hạ Bạch Thạch.

Vô Tướng thần tông liền dứt khoát cho hắn cái thân phận tán tu Côn Luân sơn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play