Thanh Vân phường chủ cũng không giải thích thêm, hắn vội vàng đứng dậy,

chạy như bay về phía đỉnh lầu các.

Khi hắn đến tầng cao nhất của tòa Thiên Cơ các này, liền nhìn thấy cửa phòng

đang đóng chặt chợt mở ra.

Thanh Vân phường chủ cũng không để ý lắm, nhanh chân bước vào.

Hắn khom người thi lễ với một ông lão áo trắng đứng bên cửa sổ: “Thuộc hạ bái

kiến các chủ!”

Ông lão râu trắng tóc bạc, dáng người hơi gù, ngoại trừ trông rất hiền lành ra thì

không có chỗ nào thần kỳ cả, hắn chính là các chủ Thiên Cơ các, Thiên Cơ lão

nhân, đã sống hơn 800 năm.

“Là vì trận chiến của hai thiếu niên anh kiệt kia sao? Ta cũng nghe thấy.”

Thiên Cơ lão nhân cười nhạt một tiếng, giơ tay hút Lưu Ảnh thạch kia vào tay

mình.

Hắn cảm ứng một lát, sau đó cũng phát ra tiếng than thở: “Lấy vạn vật thiên địa

làm đao, thiếu niên này đúng là rất lợi hại, võ đạo đã tu đến trình độ này. Đáng

tiếc cho Vạn Kiếm Sinh này, thật ra dù Sở Hi Thanh có rút đao, thì hắn cũng có

thể chống đỡ khoảng ba ngàn chiêu.”

“Nhưng mà bây giờ, đạo tâm của Vạn Kiếm Sinh gần như bị hủy, đây hẳn là cố

tình chứ? Đáng tiếc thời gian không đúng, nửa tháng nữa Thiên Cơ Võ Phổ mới

phát hành.”

Thanh Vân phường chủ nghĩ thầm, đây đương nhiên là cố tình rồi.

Hắn lại không để ý chút nào, cũng không cảm thấy Sở Hi Thanh quá đáng gì.

Nếu Vạn Kiếm Sinh muốn dùng thiếu niên anh kiệt trong thiên hạ làm đá kê

chân để đăng đỉnh võ đạo, chủ động đến cửa gây chiến, vậy thì phải gánh chịu

hậu quả khi thất bại.

“Các chủ, ta đến là vì việc này, anh em họ Hồ hỏi ta là, Thiên Cơ các chúng ta

có thể làm một kỳ đặc san cho Sở Hi Thanh hay không?”

“Đặc san?”

Thiên Cơ lão nhân hơi nhướng mày, vẻ mặt hơi khó xử: “Không thích hợp! Vấn

đề là lúc trước Luận Võ lâu cũng từng phát một kỳ đặc san cho Sở Hi Thanh

rồi. Dù chúng ta muốn phát, e rằng cũng không có chuyện để viết. Chỉ một trận

chiến của Sở Hi Thanh và Vạn Kiếm Sinh, là không chống đỡ nổi nội dung của

một kỳ đặc san.”

Thanh Vân phường chủ mỉm cười: “Huynh đệ Hồ Khản và Hồ Lai có nói, bọn

họ và Sở Hi Thanh đều xuất thân từ võ quán Chính Dương, quan hệ còn rất thân

thiết. Bọn họ có thể mời Sở Hi Thanh viết một bài văn chương, để hắn giải

giảng một môn đao pháp, ví dụ mấy môn đao pháp truyền lưu rộng rãi trên

giang hồ như ‘Thiết Đoạn Cương Đao’, ‘Phá Ma đao pháp’, hoặc ‘Nhị Thập

Tam Lộ Long Ngâm Đao’.”

Đây đều là đao pháp trung giai thường gặp trên giang hồ, uy lực rất không tầm

thường, hạn mức tối đa rất cao, thích hợp cho tán tu từ lục phẩm đến tứ phẩm.

“Ồ?” Thiên Cơ lão nhân lấy làm kinh hãi, hắn híp mắt suy nghĩ một lại, bỗng

nhiên mở miệng: “Ngươi nói cho bọn họ biết, mau chóng làm ổn thỏa đi, sau

việc này, ta sẽ thu bọn họ làm đệ tử chân truyền.”

Thanh Vân phường chủ nghĩ thầm, huynh đệ họ Hồ này thật sự là có cơ duyên

tốt.

Hắn khẽ mỉm cười, lại khom người lần nữa: “Vậy thuộc hạ đi sắp xếp luôn.”

Chờ Thanh Vân phường chủ rời đi, sắc mặt Thiên Cơ lão nhân lại nghiêm túc,

thả ấm nước trong tay xuống.

Hắn chắp tay sau lưng, khẽ đưa mắt nhìn về phía trời mây phương xa.

Đúng lúc gặp đầu hạ, Thiên Cơ lão nhân lại nhìn thấy một mảnh mây đen dày

đặc kéo đến từ phía nam.

“Gió nổi mây vờn.”

Thiên Cơ lão nhân cúi đầu nhìn Lưu Ảnh châu trong tay.

Tiểu tử này, thực sự quá xuất sắc.

Xuất sắc đến mức khiến cho rất nhiều người không tiếc tất cả để phá hủy hắn.

Tương lai của thiên hạ này, của triều đình và giang hồ này, chỉ sợ cũng sẽ càng

kịch liệt hơn.

. . .

Cùng lúc đó, Sở Hi Thanh đã trở về Thần Đan viện, đang nhìn Sở Vân Vân thi

triển một thức đao chiêu ở ngoài phòng của Vô Thượng Kiếm Tâm – Hạ Bạch

Thạch.

Sở Vân Vân rất hài lòng với kết quả trận chiến này.

Sở Hi Thanh không chỉ hoàn thành yêu cầu của nàng, kết quả còn vượt xa Sở

Vân Vân mong muốn.

Nàng khen thưởng cho Sở Hi Thanh nội dung Vô Cực Trảm giai đoạn thứ ba.

Vô Cực Trảm giai đoạn này làm cho người ta cảm giác thấy một mảnh hỗn độn,

cuối cùng có thể diễn biến thành bất cứ hình thức nào mà mình muốn.

Chu Lương Thần thế mà lại không thể nhìn tiếp, hai mắt hắn đã chảy máu, chỉ

có thể lùi ra ngoài.

Kế Tiễn Tiễn thì lại cau mày, ánh mắt hơi bối rối và khó hiểu, sau đó lại cực kỳ

nghiêm túc.

Sở Hi Thanh ban đầu cũng phát hiện mình hoàn toàn không hiểu, không thể

không sử dụng điểm huyết nguyên để đổi một tấm thẻ nhân vật Tần Mộc Ca,

khi đó mới miễn cưỡng nhớ được tám phần trong đó.

Song khi thẻ nhân vật Tần Mộc Ca hết hiệu lực, hắn chỉ nghĩ đến bí pháp này là

đã rất mệt mỏi.

Đau đầu!

Mà lúc này, cũng có một đoạn tin tức xuất hiện trong đầu óc của hắn.

---Có dùng ba mươi vạn điểm huyết nguyên để nghiên cứu Vô Cực thần trảm

giai đoạn thứ ba không?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play