Hai người Sở Hi Thanh truy đuổi khắp nơi trong tầng lầu này.

Đám người nơi này đã không nhìn thấy bóng dáng của bọn họ, chỉ nghe thấy

tiếng binh khí va chạm, và tia lửa chói mắt.

Toàn bộ tầng này đã không có nơi an bình, đao cương kiếm khí kia đã quét

ngang toàn bộ nơi này.

Vẻ mặt Kiếm Tàng Phong tràn đầy ngơ ngác.

Sau đó hắn nhắm mắt lại, hít một hơi thật sâu, cố gắng bình phục tâm tư đang

phập phồng.

Nhưng với tâm cảnh mạnh mẽ của mình, mà Kiếm Tàng Phong vẫn không thể

ngăn chặn nổi những tâm tư phập phồng đó.

Sau khi hít sâu vài hơi, Kiếm Tàng Phong đột nhiên nắm chặt tay lại.

Hắn dùng rất nhiều sức, làm cho xương cốt bàn tay còn phát ra những tiếng

‘ken két’, đầu ngón tay cũng cắm sâu vào trong da thịt.

Sắp rồi!

Ma kiếp của Vô Tướng thần tông đã nhìn thấy ánh rạng đông, đã có thể hóa giải

rồi.

Thậm chí Vạn Ma quật quấy nhiễu Vô Tướng thần tông mấy ngàn năm, nuốt

chửng biết bao tiền bối nhất phẩm của bọn họ cũng sắp trở thành quá khứ rồi!

Chỉ cần sư đệ tiếp tục trưởng thành, tất cả thứ bên trong Vạn Ma quật đều

không phải vấn đề nữa!

“Lợi hại!”

Tầm mắt của Vương Đông Thiên vẫn di động theo hai bóng người kia.

Trên mặt hắn lại hiện ra vẻ thán phục: “Năng lực Thông Huyền gần như chưa

từng dừng lại, đao pháp vẫn luôn tiến bộ, thiên quy đạo luật của bản thân càng

ngày càng hoàn chỉnh. Chỉ sợ Thương Hải Thạch phải thua. . .”

“Hắn đã thua!” Vấn Thù Y đã thu hồi tầm mắt, lạnh lẽo nhìn Vương Đông

Thiên: “Ván cờ này, ngươi còn muốn chơi nữa hay không?”

Ánh mắt Vấn Thù Y tuy lạnh, nhưng nơi sâu xa trong đáy mắt lại giấu ba phần

ung dung, ba phần vui mừng và bốn phần sung sướng.

Thiếu niên kia, không hổ là truyền nhân của Huyết Nhai Đao Quân, quả thực là

trò giỏi hơn thầy.

Vương Đông Thiên nghe vậy thì sững sờ, sau đó lại cười khổ.

Thương Hải Thạch quả thực là đã thua.

Từ khi hắn rời khỏi bàn cờ, ‘lôi phạt’ càng ngày càng mạnh hơn.

Theo thời gian trôi qua, thương thế của hắn sẽ càng ngày càng nặng hơn, càng

ngày càng không thể ứng phó.

Vương Đông Thiên lại cảm khái: “Đáng tiếc! Nếu trận chiến này truyền đi,

không biết người đời sẽ hoảng sợ và chấn động đến nước nào. Thiếu niên thiên

kiêu đương đại, đã không có kẻ nào có thể sánh vai với hắn. Thế nhân đều cho

rằng Vô Tướng thần tông nhất định sẽ bị hủy bởi ‘Ma Kiếp’, nhưng bây giờ thì

chưa chắc.”

Ma kiếp và Thần kiếp đều là ý chí của thần linh, mỗi 900 năm sẽ phát sinh một

lần, nhất định sẽ ứng ở trên người một vị đại cao thủ nào đó, hoặc là một thế lực

nào đó.

Mà mỗi khi kiếp nạn giáng xuống, nhân tộc đều sẽ trọng thương nguyên khí.

900 năm trước là Huyết Nhai Đao Quân, khiến cho thế cục thiên hạ biến động,

thiên hạ đại loạn, tử thương vô số.

Càng sớm hơn là Vũ Liệt thiên vương ở 7200 năm trước.

Kiếp số lần đó đã đánh gãy tư thế quật khởi của nhân tộc, làm cho thiên hạ phân

liệt, chiến loạn mấy trăm năm mới có thể nhất thống.

Vì vậy, thiên tử bây giờ vẫn luôn chèn ép Vô Tướng thần tông, cố gắng chuyển

cái kiếp nạn này về phía U Châu ở phượng bắc.

Mà bây giờ, nếu như hạo kiếp không ứng trên người Vô Tướng thần tông, vậy

thì sẽ ứng ở phương nào?

Vương Đông Thiên suy nghĩ rất nhiều, sau đó lại thu hồi tâm tư, cũng chuyển

tầm mắt về, nhìn nhau với Vấn Thù Y một chút, đồng thời cầm trường kiếm lên.

“Tất cả mọi người rời khỏi bàn cờ đi!”

Lúc này, một luồng kiếm khí hùng vĩ vọt lên từ trên thân Vương Đông Thiên.

Tất cả thuộc hạ của hắn đều không phải đối thủ của Vấn Thù Y.

Vương Đông Thiên không muốn dùng thuộc hạ của mình để tiêu hao lực lượng

của Vấn Thù Y.

Vì vậy, chỉ có thể là tướng đánh tướng!

Vương Đông Thiên chuẩn bị dốc toàn lực, lại mượn lực lượng của ‘lôi phạt’ để

đánh một trận với Vấn Thù Y!

Vấn Thù Y thì lại nhướng mày lên: “Là một hảo hán!”

Nàng cũng nắm Thái Sơ Băng Luân ở bên cạnh, hàn lực vô cùng vô tận lan tràn

ra bốn phương tám hướng, chớp mắt đã đóng băng toàn bộ bàn cờ.

Khi hai người bọn họ sắp giao thủ, Thương Hải Thạch bỗng nhiên một kiếm

đánh bay Sở Hi Thanh.

“Cút ngay!”

Hắn gần như đang bùng nổ tất cả khí huyết và tình thần ý chí vào một kiếm này,

khiến cho kiếm ý tăng lên đến cực hạn, thậm chí còn mạnh mẽ đột phá phong

ấn, khôi phục lại nhất phẩm.

Vì vậy, Sở Hi Thanh không thể chống đỡ nổi, toàn thân bị đánh sâu vào trong

trụ đá, miệng mũi ngũ quan đều trào máu.

Tầng Vĩnh Hằng Bích Chướng kia cũng bị Thương Hải Thạch đánh nát.

Nhưng giờ phút này, quả cầu sét trên đỉnh đầu Thương Hải Thạch đã bành

trướng gấp mấy chục lần, lực lượng lôi đình bên trong cũng lên đến cực hạn.

Hai mươi bốn bộ Vân Hải Kiếm Khôi cũng xuất hiện ở trên không trung, chúng

nó đồng thời sử dụng ‘Phong’ ‘Đoạn’ chi pháp với Thương Hải Thạch, làm cho

hắn không thể động đậy.

“Ta chịu thua!” Thương Hải Thạch cũng không truy kích, hắn liếc mắt nhìn

thanh đao trong tay Sở Hi Thanh với vẻ không cam lòng: “Trận chiến này,

ngươi thắng, nhưng cũng chỉ là dựa vào thần binh lợi khí mà thôi.” 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play