Yến Quy Lai lại lợi dụng và chưởng khống ‘Lượng Thiên chi pháp’. Thương

Hải Thạch thì lại phủ định và quấy rầy, hắn muốn tất cả sự vật ở quanh đây đều

phải theo tâm ý của hắn!

Tu luyện môn Thần Ý Như Tâm Kiếm này đến đăng phong tạo cực, một niệm

của thể thông vạn pháp! Tự mình chế định quy tắc.

Hai môn võ quyết này, lúc mạnh thì có thể điều đình tạo hóa, điên đảo âm

dương, nhưng khi yếu thì lại không đỡ nổi một đòn.

Cuộc chiến giữa hai người càng ngày càng kịch liệt.

Hai người đều đứng yên tại chỗ, khoảng cách của song phương lại không ngừng

biến hóa.

Thương Hải Thạch muốn rút ngắn không gian giữa song phương, Yến Quy Lai

thì không cho hắn có cơ hội lại gần.

Từ đầu đến cuối, hai người vẫn duy trì khoảng cách khoảng ba mươi trượng,

không ngừng giằng co bên trong khoảng cách này.

Thương Hải Thạch cũng không phải chỉ thủ không công, trường kiếm màu xanh

lam của hắn thỉnh thoảng lại đâm rách hư không, loại bỏ tất cả khoảng cách.

Nhưng Lượng Thiên Kiếm của Yến Quy Lai không chỉ có thể kéo dài khoảng

cách, mà còn có thể tùy ý chuyển đổi vị trí trong vòng mấy chục trượng, muốn

làm gì thì làm.

Chỉ chớp mắt, hai người đã giao thủ hơn ngàn chiêu.

Kiếm Khí Tiêu Tâm - Thương Hải Thạch đánh lâu không xong, trong đôi mắt

cá chết kia từ từ hiện lên một chút ánh sáng.

Yến Quy Lai ở đối diện, không chỉ tu luyện Lượng Thiên Kiếm, mà Bình Thiên

Kiếm cũng có trình độ nhất định.

Bình Thiên Kiếp của hắn ít nhất là tầng mười lăm, vì thế thanh kiếm khổng lồ

kia cũng không phải là tốt mã dẻ cùi.

Bình Thiên Kiếm tầng mười lăm còn chưa đủ thay đổi mạnh yếu của song

phương, nhưng lại có thể thay đổi trọng lượng.

Vì vậy nên mỗi một kiếm của Yến Quy Lai đều nặng như vạn tấn!

Rõ ràng chỉ là một thanh trọng kiếm dài bốn thước, nhưng lại nặng như núi lớn.

“Ta thu lại lời nói vừa rồi, kiếm của ngươi cũng khá thú vị, nhưng nên kết thúc

rồi.”

Trường kiếm trong tay Kiếm Khí Tiêu Tâm - Thương Hải Thạch đã xuất hiện

ánh sáng màu lam quanh quẩn, khí thế toàn thân không ngừng bay lên.

Hắn đứng ở trong đại sảnh rộng mấy trăm trượng này, lại tựa như một ngọn núi

lớn nhô lên từ mặt hồ nước nho nhỏ.

Đột ngột, cao to, hùng vĩ, cao chót vót, bá đạo. . . kiếm ý tràn đầy, khí thế như

cầu vồng!

“Như Thị Ngã Trảm!”

Khi Thương Hải Thạch vung kiếm, toàn bộ không gian cũng vì thế mà đọng lại,

sau đó tất cả thời gian và không gian, tất cả pháp tắc thiên địa, đều bị một kiếm

này của hắn chém nứt.

Trong đó cũng bao quát cả Lượng Thiên chi pháp của Yến Quy Lai.

Trong mắt của tất cả mọi người, một kiếm này của Thương Hải Thạch có uy thế

gần như một kiếm đóng băng mấy trăm dặm của Vấn Thù Y khi còn bên ngoài

Vân Hải tiên cung.

Nhưng khi kiếm quang kia sắp chạm vào Yến Quy Lai, khoảng cách giữa hai

người lại phát sinh biến hóa. Làm cho một kiếm kia của Thương Hải Thạch chỉ

có thể sượt qua người Yến Quy Lai.

Một kiếm uy thế như cầu vồng này, lại không thể làm tổn thương một cọng lông

của Yến Quy Lai.

“Tru Thiên Kiếm?”

Thương Hải Thạch không khỏi híp mắt lại.

Đây là Tru Thiên Kiếm của Yến Quy Lai, nó đã tru diệt mất một phần thần

niệm của hắn.

Tru diệt không nhiều, nhưng lại vừa đúng, khiến cho một kiếm toàn lực của

Thương Hải Thạch chém vào chỗ trống.

Yến Quy Lai thế mà lại cùng tu luyện ba môn truyền thừa đỉnh cấp của Vô

Tướng thần tông!

Tuy rằng chỉ có một môn có thành tựu khá cao, nhưng lại có thể kết hợp và áp

dụng với nhau, cực kỳ khó chơi.

Kiếm pháp của người này, càng ngày càng khiến hắn bất ngờ.

Nếu như người này bước vào giang hồ, nhất định sẽ có tên trong Thiên Bảng!

Đây là một đối thủ có thể đánh ngang tay với hắn!

Hai người lại tiếp tục đối kiếm, chỉ chớp mắt lại là hơn một ngàn kiếm.

Kiếm Khí Tiêu Tâm - Thương Hải Thạch cũng không mưu cầu thắng nhanh,

hắn từng bước từng bước kéo gần khoảng cách, làm cho khoảng cách giữa hai

người bị rút ngắn còn không đủ hai mươi trượng.

Mà khi song phương đang chiến đấu say sưa ác liệt, Thương Hải Thạch bỗng

nhiên nhướng mày, hắn nhìn thấy hư không bỗng nhiên xuất hiện mấy chục

bóng châm màu đen mà mắt thường khó có thể phát hiện, bọn chúng đâm thủng

không gian, lặng yên không một tiếng động mà bắn về phía vị trí tim gan của

Yến Quy Lai.

Yến Quy Lai cũng phát hiện điều khác thường, lông mày không khỏi cau lại.

Hắn bây giờ đã không còn thừa bao nhiêu lực.

Nhưng Yến Quy Lai vẫn không hoang mang, bên cạnh hắn còn có hai Bình

Thiên thánh truyền chưa ra tay.

Yến Quy Lai chỉ là âm thầm căm tức.

Chẳng mấy khi hắn mới có cơ hội giao thủ công bằng với một kiếm khách trong

Thiên Bảng, giờ lại bị những châm đen này phá hỏng.

Ngay khi trong mắt Tông Tam Bình hiện ra ý lạnh, sau lưng hiển hóa ra một cây

cân thật ta.

Kiếm Khí Tiêu Tâm - Thương Hải Thạch ở đối diện lại hừ lạnh một tiếng.

“Hỗn trướng!”

Hắn tùy ý chém ra một mảnh kiếm quang màu xanh lam, giúp Yến Quy Lai gạt

bỏ toàn bộ châm đen kia.

Sau đó, Thương Hải Thạch chủ động rời khỏi chiến đấu

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play