Khi nhìn thấy trường đao của Sở Hi Thanh vỡ vụn, còn bản thân Sở Hi Thanh

vẫn bình yên vô sự, thì trong con ngươi của Cổ Nguyên Thần hiện lên vẻ thất

vọng.

Sau đó hắn nằm trên mặt đất giống như một con hổ lớn bị thương, miệng còn

thở phì phò.

Vừa rồi, Sở Hi Thanh không chỉ đỡ được một đòn toàn lực của hắn, mà còn

phản xạ lại bốn phần mười sức mạnh trong đó.

“Bất Diệt Kim Cương!”

Theo Cổ Nguyên Thần phát động cực chiêu, máu thịt và giáp xương của hắn

đang nhanh chóng khôi phục bình thường.

Bản thân Cổ Nguyên Thần thì lại nhìn chằm chằm vào Sở Hi Thanh với ánh

mắt đỏ tươi: “Ngươi cái tên tạp chủng này, Cổ mỗ không hề có thù oán gì với

ngươi mà? Thần Diễm cung chúng ta và Vô Tướng thần tông các ngươi vẫn

luôn có rất ít ân oán, vì sao các hạ nhất quyết phải phân sinh tử với ta?”

Đi tìm Vũ Chí Thượng không tốt sao? Tên kia đúng là khá mạnh.

Nhưng đối với Sở Hi Thanh mà nói, Vũ Chí Thượng là một đối thủ có thể khắc

chế, cũng dễ giết hơn.

Cách đó mấy chục trượng, Sở Hi Thanh cũng đang thở dốc, miệng mũi thì lại

phun sương máu.

Cú đấm này của Bạch Cốt tướng quân - Cổ Nguyên Thần khiến cho nội tạng

của hắn nổ nát, chỉ còn sót lại ‘Bàn Cổ chi tâm’ là coi như hoàn chính.

Nhưng mỗi một cái hô hấp, thân thể của hắn sẽ chuyển biến tốt hơn vài phần.

Khí tức hỗn loạn cũng nhanh chóng khôi phục bình thường.

Từng luồng từng luồng huyết khí lao ra khỏi thân thể, hóa thành từng cái từng

cái giao long màu máu, quấn quanh bên ngoài cơ thể hắn.

Táng Thiên Thần Vũ của hắn đã được kích hoạt.

Điều này làm cho sức mạnh, tốc độ, chân nguyên của hắn được tăng lên gấp sáu

lần dựa trên trụ cột vốn có. Khiến cho chênh lệch của song phương được tiếp

cận hơn.

Chờ đến khi thương thế khôi phục năm sáu phần mười, Sở Hi Thanh tiện tay

cầm vỗ đao Kim Gia Ngọc Tỏa lên, hút tất cả mảnh vỡ của Kim Phong Ngọc Lộ

đao vào trong vỏ.

“Hồi Sóc!”

Sở Hi Thanh phát động năng lực Vĩnh Tại của vỏ đao, khiến cho Kim Phong

Ngọc Lộ đao khôi phục lại trạng thái hoàn hảo của mười hai canh giờ trước.

Lực lượng thần thức của Sở Hi Thanh thì đang toàn lực tìm kiếm tung tích của

Cổ Nguyên Thần.

Vị Bạch Cốt tướng quân này đang di chuyển rất nhanh trong mây mù, cố gắng

tránh tiếp xúc với hắn.

Mây mù bao trùm toàn bộ quảng trường cũng cũng cấp tiện lợi cho Cổ Nguyên

Thần.

Chỉ cần không bị thần niệm của Sở Hi Thanh khóa chặt, hắn liền không sợ bị

Cửu Diệu Thần Luân kiếm tấn công.

Sở Hi Thanh tìm kiếm một lát thì lại nhíu mày.

Khi Cổ Nguyên Thần toàn lực ẩn giấu, Sở Hi Thanh căn bản là không thể khóa

chặt hành tung của người này.

Mấy lần hắn cảm ứng được, đều bị Cổ Nguyên Thần nhanh chóng bỏ rơi.

Cổ Nguyên Thần thậm chí còn thoát khỏi Lượng Thiên chi pháp của Kiếm Tàng

Phong, không bị Trì Xích Thiên Nhai ảnh hưởng.

Ngay khi Sở Hi Thanh đang đau đầu, do dự không biết có nên dùng một viên

ngọc phù Địa Sát hay không. Sở Hi Thanh lại nhìn thấy những tấm gương bằng

băng ở trên không đều chỉ về một phía, mặt gương thì lại chiếu rọi bóng người

của Cổ Nguyên Thần.

Theo tốc độ di chuyển cực nhanh của Cổ Nguyên Thần, góc độ của những mặt

gương này cũng phát sinh biến hóa!

Là Nhất Kiếm Khuynh Thành – Vấn Thù Y!

Sở Hi Thanh hơi bất ngờ, sau đó lại cảm thấy được yêu mà sợ!

Lòng thầm nói, vị nữ hoàng này chẳng lẽ đang âm thầm hỗ trợ mình?

Cùng lúc đó, tại góc đông nam của quảng trường, Sở Vân Vân cũng ngẩng đầu

nhìn lên những mặt gương kia.

Con ngươi xanh lam của nàng lập tức lấp lóe, khóe môi lập tức hiện ra một nụ

cười trào phúng.

Sở Hi Thanh cũng không biết tình huống khác thường của Sở Vân Vân, hắn đã

dựa vào mặt gương băng để khóa chặt Cổ Nguyên Thần.

“Ngươi còn muốn biết tại sao? Các hạ không khỏi quá dễ quên rồi, 37.000 oan

hồn ở Bắc Thương nguyên vẫn nhớ ngươi, muốn uống máu ngươi, ăn thịt

ngươi! Còn có khoản nợ của ngươi với Ma thần Táng Thiên, cũng đến lúc phải

trả rồi!”

Bóng người Cổ Nguyên Thần nhất thời chậm lại, con ngươi của hắn co rút lại:

“Đúng là suýt nữa thì quên mất, ngươi cũng là quyến giả của Táng Thiên.”

Giọng nói của Cổ Nguyên Thần chợt im bặt, bởi vì Cửu Diệu Thần Luân kiếm

của Sở Hi Thanh đã truy kích mà đến.

Lập tức có hàng trăm hàng ngàn kiếm khí rơi xuống, ngoài ra còn có Tiên Thiên

Đại Nhật thần quang thiêu đốt tất cả.

Tốc độ của những thứ này đều vượt qua Cổ Nguyên Thần.

Chúng nó không chỉ truy kích Cổ Nguyên Thần như hình với bóng, mà còn

không ngừng vòng lên trước, thử chặn đường hắn.

Giọng nói của Sở Hi Thanh lạnh lẽo: “Khoảng tầm ba mươi bảy năm trước,

Tịnh Châu có một cái tên Cổ Vinh tham tướng. Ngươi này là tín đồ của Ma thần

Táng Thiên, dũng mãnh thiện chiến, mưu lược hơn người, tài đức vẹn toàn,

không chỉ lập nhiều chiến công, rất được tướng sĩ dưới trướng kính yêu, mà còn

rất được Táng Thiên ưu ái.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play