Nội tâm của mọi người ở trên đài đá cũng buông lỏng.

Tuy rằng Vấn Thù Y còn ở trên đài, nhưng áp lực mà vị này mang lại đã giảm

rất nhiều.

Nhưng mọi người vẫn không dám thở mạnh, cũng không dám bàn luận sôi nổi,

rất sợ làm Vấn Thù Y tức giận.

Vị này chính là tồn tại có thể đóng băng cấm chế của tiên cung đấy.

Chỉ cần Vấn Thù Y muốn, nàng có thể đóng băng Kim Khoa Ngọc Luật và

Thiên Tru Địa Diệt ở trên đài đá này.

Chỉ sợ hai loại pháp thuật nhất phẩm này không thể cản trở được nàng.

Sở Hi Thanh cũng thở phào một hơi, nội tâm cũng thả lỏng.

Cảm giác này giống như thầy chủ nhiệm đến lớp học, bây giờ thì thầy chủ

nhiệm đã ngồi xuống.

Tuy rằng vẫn có áp lực, nhưng bầu không khí đã hòa hoãn hơn một chút.

Hắn quay đầu hỏi Sở Vân Vân ở bên cạnh: “Ngươi đang nhìn cái gì?”

Sở Hi Thanh vừa phát hiện, bắt đầu từ khi Vấn Thù Y hiện thân, Sở Vân Vân

vẫn muôn nhìn vào bên trong Vân Hải tiên cung.

“Trong này có một thần khí không kém Thái Sơ Băng Luân, vừa không phải

huyễn thuật, cũng không phải thời gian và không gian, mà là Pháp Lệnh! Tất cả

sức mạnh bên trong tiên cung này, như Chính Lập Vô Ảnh, Mộng Huyễn Phao

Ảnh, Kim Khoa Ngọc Luật, thật ra đều là pháp lệnh. Thần Ngao Tán Nhân cũng

rất có tiền, linh thạch quả thực là vô cùng vô tận, vì vậy Vấn Thù Y không thể

đánh vỡ cấm chế ở bên trong. Còn nữa. . .”

Sở Vân Vân liếc mắt nhìn Vấn Thù Y một chút, sau khi bội phục thì còn bao

hàm lấy vài phần thương hại: “Vấn Thù Y có thương thế trên người, tuổi thọ

không nhiều, không chịu nổi tiêu hao, nàng không tiêu hao được với Thần Ngao

Tán Nhân.”

Sở Hi Thanh lấy làm kinh hãi, liếc mắt nhìn về phía Vấn Thù Y.

Vị Nhất Kiếm Khuynh Thành – Vấn Thù Y này mạnh mẽ khủng bố như vậy,

thế mà còn không nhiều tuổi thọ?

“Làm sao có thể?” Sở Hi Thanh không tin nổi: “Ta nghe nói người tu hành võ

đạo hệ Băng rất trường thọ, sống hai ba ngàn năm là bình thường.”

Thật ra không phải trường thọ, mà chuyên về ngủ đông, kéo dài tuổi thọ.

Bọn họ có thể đóng băng nguyên thần và thân thể của mình.

“Cứng quá dễ gãy, Băng pháp của nàng đi quá xa, đã vượt qua cực hạn mà

phàm nhân có thể gánh chịu, nàng vốn không nên như vậy, để cho lực lượng âm

hàn của bản thân tích trữ đến hoàn cảnh này.”

Sở Vân Vân nói đến đây, vẻ mặt bỗng nhiên hơi động, bình tĩnh nhìn vào Sở Hi

Thanh, trong con ngươi màu xanh lanh lại hiện lên ánh sáng lấp lóe.

Sở Hi Thanh không hiểu ra sao, đầu óc mơ hồ: “Vân Vân, ngươi nhìn ta như

vậy làm gì?”

“Không có gì.”

Sở Vân Vân lắc đầu: “Sau khi ngươi tiến vào cung, nhất định phải theo sát ta,

tuyệt đối không thể lạc đàn, cũng không được đến gần Vấn Thù Y, nhất định

phải cẩn thận với nàng.”

Sở Hi Thanh thấy buồn cười: “Người ta là nhất đại tông sư, sẽ không ra tay với

ta.”

Hắn phải cẩn thận, chính là những người khác của Cực Đông Băng Thành, ví dụ

như Trưởng Tôn Binh Quyền kia.

Cái này gọi là Diêm vương dễ đối phó, tiểu quỷ khó chơi.

Huống hồ, nếu Vấn Thù Y thật sự muốn gây bất lợi cho hắn, hắn đề phòng được

sao?

Sau đó Sở Hi Thanh lại nói: “Đúng rồi, sau khi tiến vào tiên cung, Vân Vân

ngươi có nắm chắc vượt qua Vấn Thù Y hay không?”

Bên ngoài Vân Hải tiên cung, Sở Vân Vân nhất định không phải là đối thủ của

Vấn Thù Y.

Hắn chỉ hi vọng cái thần khí bên trong Vân Hải tiên cung có thể áp chế Vấn

Thù Y.

Sở Vân Vân nghe vậy thì hơi lắc đầu.

Vấn Thù Y sẽ không ra tay với Sở Hi Thanh sao? Vậy thì chưa chắc.

Từ lời đồn đến xem, nhân phẩm của vị Nhất Kiếm Khuynh Thành – Vấn Thù Y

này cũng coi như là rất tốt.

Nhưng trong đời của Sở Vân Vân, đã nhìn thấy rất nhiều người vì mạng sống

mà từ bỏ đạo đức và tôn nghiêm.

“Tại cấp độ ngũ phẩm, ta và nàng chia hai tám. Nàng tám ta hai, chủ yếu là thua

ở đồ vật. Nàng có Thái Sơ Băng Luân hoàn chỉnh, còn ta chỉ có Nghịch Thần

Kỳ không trọn vẹn, pháp khí và chiến đồ cũng thua kém rất nhiều. Nhưng nếu

như có thể chiến đấu vượt qua ba canh giờ, người thắng nhất định sẽ là ta.”

Sau đó Sở Vân Vân ngồi xếp bằng, nhắm mắt lại: “Điều tức dưỡng thần đi,

hành trình Vân Hải tiên cung này có vô số kẻ địch mạnh mẽ. Đối thủ của chúng

ta không chỉ một mình nàng. Ngoài trừ Vấn Thù Y ra, nơi này còn có cao nhân

khác.”

Trong lòng nàng vẫn đang suy nghĩ, không biết mục đích của vị chí tôn Xiển

môn kia có thể phải là thần khí Pháp lệnh ở ben trong tiên cung không?

Mà lúc này, Lục Loạn Ly ở cách hai ‘huynh muội’ bọn họ sáu thước thì lại sinh

ra lòng nghi ngờ.

Hai huynh muội này đang thì thầm to nhỏ cái gì đây?

Nhưng Lục Loạn Ly tạm thời không để ý đến.

Nàng đang quét mắt nhìn bốn phía.

Lục Loạn Ly có thể xác định!

Người kia đến rồi, nhất định là đến rồi!

Vừa rồi, khi Vấn Thù Y nhìn Sở Hi Thanh, nàng cũng cảm giác được một ánh

mắt làm cho nàng lạnh sống lưng.

Cha của nàng. . .Đao Kiếm Như Mộng – Lục Trầm nhất định ở gần đây!

Rốt cuộc là ai? 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play