Mặc dù Sở Hi Thanh mang lòng nghi vấn với lời nói của Kiếm Tàng Phong,

nhưng hắn vẫn nhảy ra ngoài thuyền.

Không phải hắn tin tưởng Kiếm Tàng Phong, mà là hắn tin tưởng bản thân

mình.

Dù là cao thủ Địa Bảng, hắn bây giờ có thể dùng phần thưởng của Mộc Kiếm

teien để chống đỡ một trận.

Mặc kệ là cành Huyết tùng hay là Cửu Diệu Thần Luân kiếm, tất cả đều đủ để

hắn bình yên vô sự trong vòng nửa canh giờ.

Huống hồ, tất cả mọi người trên Phích Lịch Trụ Quang toa bây giờ, không có ai

có thể đối kháng với một con Á thần thú tam phẩm.

Có lẽ Kế Tiễn Tiễn có thể làm được, nhưng bởi vì ‘nằm vùng’, tu vị bên ngoài

của nàng chỉ là lục phẩm thượng.

Sở Vân Vân có thể dùng một thương đâm chết con Kim Bằng này, nhưng lại

không thể ra tay.

Còn về phần Kiếm Tàng Phong. . . Sở Hi Thanh nghe lời nói của hắn, liền biết

hắn không muốn xuất chiến.

Mà ngày sau khi Sở Hi Thanh rời đi, Kế Tiễn Tiễn liền lườm Kiếm Tàng Phong

một cái: “Ngươi đường đường là thánh truyền tu vị tứ phẩm, không thấy ngại

sao?”

Thật ra nàng không biết Kiếm Tàng Phong có phải thánh truyền của Vô Tướng

thần tông hay không. Nhưng nàng biết Vô Tướng thần tông nhất định sẽ sắp xếp

một đại cao thủ có thực lực mạnh mẽ và đáng tin cậy vào trong đội ngũ của Sở

Hi Thanh.

Kiếm Tàng Phong nhìn về phía nàng, lòng thầm nói không phải ngươi cũng là

thánh truyền tu vị tứ phẩm sao, không phải ngươi vẫn yên tâm thoải mái ngồi

đây sao?

Hắn cũng không tranh luận, mà chỉ cười nhạt: “Ta không giỏi đánh đánh giết

giết, nhưng đúng là có thể giúp đỡ ở phương diện khác.”

Sau đó, Kiếm Tàng Phong dựng một chưởng ở trước ngực, hơi cúi người: “Đệ

tử Kiếm Tàng Phong, cho mời Quân Thiên thánh kiếm!”

Lúc này, một trường kiếm mạ vàng bỗng nhiên hiện ra trước người Kiếm Tàng

Phong.

Cuối chuôi kiếm này có chút tương tự với Hành Thiên kiếm, cũng rất giống với

một cây cân.

Thân kiếm lại là màu vàng óng, toàn thân hẹp dài, hoa văn lộng lẫy, hiện lộ ra

vẻ hoa lệ phú quý.

Con ngươi Kế Tiễn Tiễn đọng lại, nàng phát hiện đây không phải là tử thể của

Quân Thiên thánh kiếm, mà chính là bản thể của Quân Thiên thánh kiếm!

Lý Trường Sinh thế mà lại để Kiếm Tàng Phong cầm kiếm này đi vào Vân Hải

tiên cung với Sở Hi Thanh?

Lúc này, bên ngoài Phích Lịch Trụ Quang toa cũng xuất hiện một cây cân màu

vàng cực lớn, đó chính là kiếm ý của Kiếm Tàng Phong.

Khoảnh khắc này, nơi ba trăm trượng phía trên phi thuyền đang rung chuyển ầm

ầm.

Sở Hi Thanh đã giao thủ chính diện với con Kim Bằng kia.

Hắn một đao chém ra lôi đình màu vàng óng kia, làm cho từng tia từng tia điện

quang lan tràn bốn phía.

Phía sau lôi dình màu vàng đầy trời kia, chính là thân hình khổng lồ của Kim

Bằng.

Kích thước của Kim Bằng kém xa con Kình côn khổng lồ kia, nhưng cũng dài

đến trăm trượng, giương cánh ra thì rộng đến hai dặm, lúc này dáng người nó

giống như chim ưng lao xuống, khiến cho không khí bên dưới nổ tung.

Sở Hi Thanh tê cả da đầu, hắn hoài nghi nếu mình chống đỡ chính diện thì sẽ bị

con Kim Bằng này đánh thành bột mịn.

Nhưng lúc này hắn vẫn đứng lơ lửng ở giữa không trung, che chở cho phi

thuyền bên dưới.

Vào lúc này, né tránh đã không kịp.

Hắn có thể tránh ra, nhưng đổi lại là Phích Lịch Trụ Quang toa sẽ bị con Kim

Bằng này đánh nát.

Nhưng hộp kiếm ở sau lưng Sở Hi Thanh đang mở ra, khi Cửu Diệu Thần Luân

kiếm đang mở ra thì trong mắt của Sở Hi Thanh lại hiện ra một tia kinh dị.

Sở Hi Thanh cảm thấy sức mạnh đang bành trướng bên trong cơ thể và kinh

mạch của mình!

Là Kiếm Tàng Phong?

Hắn lập tức từ bỏ ý nghĩ dùng Cửu Diệu Thần Luân kiếm để đối phó với Kim

Bằng.

Kim Phong Ngọc Lộ đao trong tay lập tức chém ra một mảnh gương bạc!

Thiên Thù Thần Ý Đao – Hồi Quang Phản Chiến!

“Coong!”

Một tiếng nổ vang vọng giữa không trung, cương phong cuốn về bốn phía, làm

cho thân thuyền Phích Lịch Trụ Quang toa bị lay động.

Con Kim Bằng kia bỗng nhiên phát ra một tiếng kêu chói tay, sau khi thân thể

của nó đụng vào Sở Hi Thanh, lại buộc lòng phải bay lên trên trời.

Sở Hi Thanh đã phản xạ lại tất cả lực lượng của Kim Bằng, không chỉ khiến cho

lông chim của nó bay tứ tán, mà cái mỏ chim cứng rắn kia cũng xuất hiện một

lỗ hổng nho nhỏ.

“Tu vị lục phẩm, Nhai Tí Đao, ngươi chính là hạng 1 Thanh Vân Tổng Bảng,

Vô Cực Đao Quân – Sở Hi Thanh?”

Theo tiếng nói này, một bóng người hiện ra ở trong tầng mây.

Hắn nhảy xuống từ tầng mây thứ sáu, toàn thân được bao phủ bên trong lôi đình

màu vàng, khiến ngươi không nhìn rõ dung mạo.

Thái Thượng Thông Thần của Sở Hi Thanh chỉ có thể nhận ra đây là một người

trẻ tuổi.

Đây là một võ tu tứ phẩm có tiễn thuật siêu phàm.

Hắn cầm một cây chiến cung dài một trượng hai, liên tục bắn tên về phía Sở Hi

Thanh, còn phát ra những tiếng ‘ong ong ong’, làm rung động không gian mấy

chục dặm quanh đây.

Những mũi tên kia đều thô và to như cánh tay trẻ con, chúng còn mang theo

từng cái từng cái lôi xà màu hoàng kim, dùng tốc độ cực nhanh để oanh kích

đến trước người Sở Hi Thanh. 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play