“Không thua thiệt!”

Tố Phong Đao nghĩ thầm, nội dung giao dịch đương nhiên không chỉ là một

chút nước tắm Nguyên Cổ huyết trì, nàng hơi lắc đầu: “Diễm Dung phục sinh,

cũng không phải là chuyện tốt đẹp gì với nhân tộc chúng ta.”

Lúc này, nàng đã điều khiển Dục Nhật thần chu đi đến một tòa cung điện rộng

rãi, cổ điển và trang nghiêm.

Tòa cung điện này được xây từ một tảng đá cực kỳ khổng lồ, nó cao đến năm

trăm trượng, nam bắc ba ngàn trượng, đông tây cũng là ba ngàn trượng. Bên

trong còn có ‘Trường Minh thạch’ quý giá để chiếu sáng, bốn vách tường được

khắc rất nhiều tranh có liên quan đến lịch sử thưởng cổ.

Còn có rất nhiều Ngân quan Cự linh và Kim quan Cự linh của Tây Hoàng tộc

đang phòng vệ bốn phía.

Bọn họ đều mặc trọng giáp, khí tức sâu không lường được.

Trong đó có ít nhất một trăm đầu Cự linh có bốn con Hỏa xà trên người.

Tố Phong Đao ngẩng đầu lên, nhìn về phía vương tọa ở trung ương cung điện

phía trước.

Trên vương tọa có một vị ‘Thần’ có hình thế khổng lồ, chiều cao của hắn phải

hai trăm trượng. Khuôn mặt gần như đầu rồng, da thịt bên ngoài được bao trùm

bởi một lớp vảy đen.

Vị Cự thần này đang nhắm mắt, không có bất kỳ động tĩnh nào, nhưng quanh

thân hắn có chín Hỏa long đang quấn quanh.

Khi Dục Nhật thần chu đi qua lại, chín Hỏa long kia đều đồng loạt mở mắt ra,

nhìn chằm chằm về phía bọn họ.

Lúc này, đám thủ vệ bên trong cung điện cũng tỏ vẻ kinh sợ, bọn họ đều phát ra

những tiếng gào thét.

“Có kẻ địch xâm nhập!’

“Đáng chết, là pháp khí của nhân tộc!”

“Đám Truy Nhật Bộ ở bên ngoài đều chết hết rồi sao?”

“Là nhất phẩm của nhân tộc, ngăn bọn họ lại!”

Đám Cự linh này không chỉ dùng binh khí trong tay đánh về phía Dục Nhật thần

chu, mà còn điều động Hỏa xà quanh người, đánh một bó ‘Nam Minh Ly Hỏa

thần quang’ màu đỏ thẫm về phía Dục Nhật thần chu.

Chín con Hỏa long trên người Diễm Dung cũng đánh ra một chùm sáng đỏ

thẫm, đánh thẳng về phía Dục Nhật thần chu, làm cho nhiệt độ bên ngoài phi

thuyền lập tức tăng mạnh.

Tố Phong Đao thì lại không quan tâm, nàng đè Tru Lục thần đao, vừa súc thế

vừa nhìn thân thể Diễm Dung.

Tố Phong Đao phát ra một tiếng than thở: “Không biết thời đại này bị làm sao,

không chỉ Chúc Quang âm và Mộc Kiếm Tiên hiện thế, mà ngay cả Hỏa Thần –

Diễm Dung cũng có ý đồ trở về. Năm xưa Thần Ngao Tán Nhân đã tiên đoán,

nói thời đại Cổ thần sẽ tái hiện ở mấy ngàn năm sau, bây giờ sắp thành sự thật

rồi, thậm chí còn phát sinh sớm hơn cả hắn dự đoán.”

Trong con mắt của nàng lại hiện lên một tia lăng lệ: “Hi Thanh, ngươi tạm thời

điều khiển Dục Nhật thần chu giúp ta.”

Tố Phong Đao đã nhận ra Sở Hi Thanh thức tỉnh huyết mạch Thần Dương, cực

kỳ phù hợp với trận pháp của Dục Nhật thần chu.

Nếu không phải tu vị của hắn quá thấp, vậy hắn là lựa chọn tốt nhất để điều

khiển chiếc phi thuyền này.

Sở Hi Thanh lập tức tiếp nhận quyền khống chế Dục Nhật thần chu.

Sở Hi Thanh chưa bao giờ khống chế chiếc thuyền này, nhưng khi hắn vừa tiếp

nhận, liền biết mình nên phải làm gì. Hắn điều khiển Dục Nhật thần chu tiến về

phía trước, hơn nữa còn không ngừng thay đổi vị trí, tránh khỏi những Nam

Minh Ly Hỏa thần quang kia.

Khi chiếc thuyền này tiếp cận đến trước ngực Diễm Dung, Sở Hi Thanh điều

khiển chiếc thuyền này chuyển hưởng, nó dùng một góc độ khó có thể tin nổi để

cấp tốc đổi hướng.

Hắn chỉ dùng khoảng cách ba mươi trượng để quay đầu thuyền.

“Làm rất tốt.”

Trong mắt Tố Phong Đao hiện ra một tia tán thưởng, nhưng vào lúc này, nàng

bỗng nhiên rút đao, một đạo đao như cầu vồng nối liền trời đất đã xuất hiện.

“Tru!”

Tru Thiên Thần Diệt Đao – Tru Thiên Diệt Địa!

Một đao này lập tức tru diệt tầng tầng phòng hộ và tầng tầng cấm chế trước

người Diễm Dung.

“Tố Phong Đao? Ngươi đừng hòng!”

Có hai tia lửa lóe lên ở bên cạnh thân thể Diễm Dung, chỉ chớp mắt đã hóa

thành hai cự nhân cao đến trăm trượng.

Bọn họ cũng có đầu như rồng, toàn thân là vảy đến, trên người có năm con Hỏa

xà quấn quanh.

Đây là hai trong sáu đại thiên vương của Tây Hoàng tộc, huyết mạch đã rất gần

với tổ tiên Cự thần.

Bọn họ rốt cuộc cũng chạy đến, vưa hiện thân thì những con Hỏa xà kia đã đánh

ra Nam Minh Ly Hỏa thần quang cực kỳ mạnh mẽ, cố gắng đốt cháy Tố Phong

Đao và cả Dục Nhật thần chu.

Hai con Cự thần này thì lại ra tay ngăn cản đạo đao như cầu vồng kia.

Tố Phong Đao điều động Tru Lục thần đao, nàng súc thế đã lâu, lúc này không

gì không diệt, không gì không tru!

Một đao này không chỉ chém đứt tay của hai Cự thần kia, mà còn chém ra một

đạo vết thương cực lớn ở trước ngực Hỏa Thần – Diễm Dung.

Mà ngay khi Tố Phong Đao chuẩn bị tiếp tục tấn công, tiếp tục phá hủy hoàn

toàn thể xác của Hỏa Thần – Diễm Dung, thì nàng nhìn thấy một con dị thú

nhảy ra từ con đường bên trái của cung điện, nó giống như chó, có đầu rồng,

còn có cái cổ rất dài giống như rồng.

Nơi con dị thú này đi qua, tất cả mọi thứ đều hóa thành băng giá lạnh lẽo.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play