Kế Tiễn Tiễn cũng biết Sở Hi Thanh sẽ hỏi mình việc này, nàng vỗ vỗ túi tiền

bên hông, cười nói: “Coi như không tệ, kiếm được khoảng bay ngàn lượng. Yêu

ma bên này nhiều hơn Tây Sơn nhiều, chỉ là giá cả của các loại tài liệu lại quá

rẻ, nhưng ta thu thập được vài loại tài liệu phụ, thuận tiện cho ngày sau thăng

cấp.”

Sở Hi Thanh nghĩ thầm, nữ tử này vẫn nói thật thật giả giả, quả nhiên là vẫn

chưa bị nhuộm đen hoàn toàn.

Lúc này hắn lại đổi một tấm thẻ thần thông Gần Mực Thì Đen, rồi sử dụng với

Kế Tiễn Tiễn.

Phải nhuộm đen nữ nhân này, nhưng mà đúng là gánh nặng đường xa.

Sau đó, hắn phi thân lên, đi đến lưng tiểu Huyền Vũ: “Đi thôi, chúng ta đi Thiên

Khí viện. Tiễn Tiễn, nếu như ngươi cảm thấy hứng thú, thì cũng có thể đi cùng.”

Kế Tiễn Tiễn đương nhiên muốn đi cùng, bây giờ nàng chỉ muốn đi theo bên

cạnh Sở Hi Thanh, tốt nhất là một tấc cũng không rời.

Lúc này, nàng lại liếc mắt nhìn tiểu Huyền Vũ có hình thể như cối xay gió trước

mặt, trong lòng âm thầm cảnh giác.

Đây là Linh sủng của Chu Lương Thần, là thành viên với của Thiên Lan cư bọn

họ.

Chu Lương Thần này, tu vị và sức chiến đấu cũng đã tăng lên rồi, cũng được Sở

Hi Thanh coi trọng hơn nàng.

Sở Hi Thanh đứng trên lưng tiểu Huyền Vũ, lại bảo Chu Lương Thần thúc giục

tiểu Huyền Vũ đi về phía Thiên Khí viện.

Trên đường đi, có không ít đệ tử Vô Tướng thần tông nhìn thấy Sở Hi Thanh,

tất cả bọn họ đều dừng lại, sắc mặt nghiêm túc mà hành lễ với Sở Hi Thanh.

“Sở sư huynh!”

“Chào sư huynh!”

“Sư huynh vạn phúc!”

Lúc này, chuyện Sở Hi Thanh được đề bạt làm Tru Thiên thánh truyền đã truyền

bá khắp trên dưới Vô Tướng thần tông.

Huống hồ trên người vị này còn là một bộ trang phục hoa lệ của đệ tử chân

truyền.

Đó là một bộ trường bào màu tím, nơi ngục có thêu đồ án Tru Lục thần đao,

khiến dáng người Sở Hi Thanh càng thẳng tắp và cao lớn.

Vô Tướng thần tông có rất nhiều đệ tử nội môn, nhưng đệ tử chân truyền lại khá

hiếm, tổng cộng chỉ có hơn một ngàn người, bình thường cũng chỉ có hơn trăm

người ở lại tông môn.

Nhưng mọi người cung kính với một tên chân truyền lục phẩm như hắn, tất cả

đều là vì chiến tích vĩ đại của Sở Hi Thanh ở trong bí cảnh thời gian.

Việc Mộc Kiếm Tiên đăng thần, có thể để cho tất cả mọi người trong tông đều

có lợi.

Tuy rằng Sở Hi Thanh vẫn luôn tự nhủ, mình vẫn chỉ là lục phẩm không thể vì

hỗ trợ Mộc Kiếm Tiên mà kiêu căng.

Nếu mình muốn báo thù, muốn hóa giải Lục âm Hoàn Hồn Chú, vậy cần phải

làm đến nơi đến chốn, cần khiêm tốn.

Nhưng trên quãng đường này, Sở Hi Thanh vẫn cảm thấy như sắp bay lên trời.

Có điều, con người của hắn cũng có một chỗ tốt, đó chính là rất biết giả bộ.

Thần thái hắn rất chân thành, giọng nói rất nhiệt tình, chào hỏi và đáp lại tất cả

mọi người.

Trong lòng thì lại nghĩ, mình nhất định phải làm một pháp khí loại phù thuyền,

bằng không thì sau này không tiện đi lại trong tông môn.

Sở Hi Thanh bỏ ra tận một khắc đồng hồ mới có thể đi đến chỗ ở của Kỳ Đao

ma tượng – Lệ Thiên Công.

Sở Hi Thanh còn chưa vào cửa liền nghe thấy tiếng cãi vã của nam nữ ở bên

trong.

Có thể là do nhận ra bọn họ đến đây, cho nên tiếng cãi vã này đã biến mất tăm.

Khi Sở Hi Thanh bước vào trong, liền thấy bên trong có hai nam một nữ.

Một nam trong đó đương nhiên là Kỳ Đao ma tượng – Lệ Thiên Công, vẻ mặt

hắn tức giận, hai tay nắm chặt, trong mắt bao hàm bi thương và bất đắc dĩ.

Một đôi nam nữ khác, một người là mổ nữ tử hơn hai mươi, mặt ngọc mày ngài,

thiên kiều bá mị. Một người khác là một năm tử hơn ba mươi, ăn mặc trang

phục màu xanh, diện mạo anh tuấn, thân hình cao lớn, đang dùng ánh mắt khinh

bỉ để nhìn Lệ Thiên Công.

Sở Hi Thanh chỉ liếc mắt một cái liền biết cô gái này nhất định chính là Thiên

Diệp Tiên Tử, người mà Kỳ Đao ma tượng – Lệ Thiên Công vẫn luôn chung

tình.

Chỉ là không biết nam tử kia là ai? Vì sao ba người này lại cãi vã?

Sở Hi Thanh không khỏi sinh lòng tò mò.

Chẳng lẽ tên ‘liếm cẩu’ Kỳ Đao ma tượng – Lệ Thiên Công này đã đến thời

điểm bị vứt bỏ rồi?

Hai mắt hắn sáng lên, đi vào trong rồi lạnh lùng nhìn hai người này: “Hai người

các ngươi là ai? Không phải đệ tử của tông ta, vì sao có thể đi vào Vô Tướng

thần sơn?”

Thiên Diệp Tiên Tử vốn không để ý đến vị khách đến thăm Lệ Thiên Công,

cũng chỉ là một lục phẩm mà thôi.

Nhưng khi nàng nhìn thấy bộ trường bào trên người Sở Hi Thanh, còn cả đồ án

‘Tru Lục thần đao’ ở trên ngực hắn, thì nhất thời lấy làm kinh hãi, vội vàng

khom người hành lễ; “Thiên Diệp gặp qua Tru Thiên thánh truyền!”

Nàng mở miệng giải thích: “Hồi bẩm thánh truyền, hai người chúng ta được

Thần Đan viện của Vô Tướng thần tông mời đến Thần Đan viện tu hành và chế

thuộc.”

Nam tử bên cạnh Thiên Diệp Tiên Tử cũng biến sắc, hắn cũng ôm quyền vái

chào: “Tại hạ cũng vậy.”

Hắn đã biết thiếu niên ở trước mắt là ai.

Chính là thủ tịch Thần Tú Thập Kiệt đao bây giờ, cũng là người giúp Mộc Kiếm

Tiên đăng thần, là người khuấy động phong vân, Sở Nhất Đao, Sở Vô Địch!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play