Hạ Hầu Nguyên cũng ý thức được, chuyện Mộc Kiếm Tiên đăng thần sẽ ảnh

hưởng đến toàn bộ quan trường Đông Châu, ảnh hưởng đến toàn bộ thiên hạ.

Hạ Hầu Nguyên vốn đã có ý nghĩ nghiêng về Kinh Tây Sở thị.

Cộng thêm chuyện con trai của hắn, nên trong lòng Hạ Hầu Nguyên thật ra hận

Sở Hi Thanh và Thiết Kỳ Bang đến tận xương.

Hắn càng không muốn đắc tội với Kinh Tây Sở thị.

Chỉ là vì kiêng kỵ vụ án này sẽ mang lại tai họa ngập đầu cho hắn và Hạ Hầu

gia, cho nên Hạ Hầu Nguyên mới cố gắng chịu đựng.

Lúc này trái tim hắn đã chìm xuống, biết mình phải vứt bỏ những ý nghĩ không

nên có kia đi.

Kinh Tây Sở thị tất nhiên là môn phiệt hàng đầu, thế lực to lớn. Bản thân Sở

Như Lai cũng là quan lớn nhị phẩm trong triều.

Nhưng hôm nay, sau lưng vị của Thiết Kỳ Bang kia, lại chính là một vị ‘thần

linh’ chân chính.

Có điều, hoàn cảnh khốn khó của bọn họ cũng có thể được giải quyết được.

“Đây là tin tức do phủ Ung Vương ở thành Vọng An gửi đến.” Tư nghị tòng

quân lắc đầu: “Làm sao có thể là tin tức giả chứ?”

Ánh mắt Tổng đốc Vương Thăng thì lại lạnh lùng nghiêm nghị: “Hạ Hầu đại

nhân, ta sẽ giải quyết chuyện Lâu chủ tiền nhiệm Luận Võ lâu Đông Châu

Vương Triều Dương cấu kết với Hình bộ. Phiền phức tại địa phương của hai

quận Tú Thủy và Tầm Dương, vậy phải làm phiền Hạ Hầu đại nhân rồi.”

Vương Triều Dương này dám tham dự vào bản án Tư Không Thiện mưu phản,

hỗ trợ Sở Như Lai đè lên đầu hắn, thực sự là không biết sống chết.

Hắn không thể làm gì Sở Như Lai, chẳng lẽ còn không thể làm gì một tên tứ

phẩm Thần Cơ học sĩ?

Vẻ mặt Hạ Hầu Nguyên rung lên, hắn không hề do dự, nói như chém đinh chặt

sắt: “Hạ quan nhất định sẽ làm việc ổn thỏa.”

Lúc trước hắn sợ ném chuột vỡ đồ, không dám ra tay với đám bộ đầu và quan

lại ở địa phương nghiêng về phía HÌnh bộ và Chu Tướng đường.

Bây giờ thì hắn lại không còn e ngại nữa.

Những tên ngu xuẩn này đã chọn sai đội, vậy thì phải trả giá đắt cho lựa chọn

của mình.

Khóe môi Tổng đốc Vương Thăng hơi vểnh lên, hắn chỉ cảm thấy tất cả áp lực

và uất ức trong một tháng kia đã bị quét sạch.

Hắn quay đầu nhìn về phía Tư nghị tòng quân: “Kênh đào nhỏ của Thiết Kỳ

Bang sắp hoàn thành rồi đúng không? Đến khi bọn họ mở đại điển, ngươi dùng

danh nghĩa của ta để đưa mười ngàn lượng bạc qua Thiết Kỳ Bang làm tiền lễ

đi. Sở Hi Thanh có tiền đồ vô hạn ở Vô Tướng thần tông, chúng ta nhất định

phải duy trì quan hệ với Thiết Kỳ Bang.”

Vương Thăng biết Vô Tướng thần tông và thiên tử có chút ân oán.

Nhưng mà sĩ phu và thiên tử cùng trị thiên hạ, Xương Thành Vương thị bọn họ

đã làm quan nhiều đời, lịch sử gia tộc đã kèo dài hơn bảy ngàn năm.

Lịch sử của bọn họ và Vô Tướng thần tông còn cổ xưa hơn hoàng triều Đại

Ninh này nhiều lắm.

. . .

Cùng lúc đó, quận Tú THủy, Mi Gia trang.

Thiết Tiếu Sinh đứng trên bờ đê, đưa mắt nhìn con kênh rộng tầm hai mươi

trượng ở trước mắt, con kênh này đã sắp hoàn thành rồi.

Bây giờ chỉ thiếu nước mở đập để nước vào kênh thôi.

Một khi con kênh đào nhỏ này được khai thông, vậy có thể bắt tay vào thu

hoạch mỏ quặng ở Mi Gia trang. Tất cả khoáng thạch đều có thể đi qua kênh

đào vào sông Thần Tú, vận chuyển đến vùng ven sông để bán.

Đây là một việc buôn bán có thu nhập mỗi ngày mười vạn lượng bạc, nó sắp trở

thành một trong những căn cơ của Thiết Kỳ Bang, liên tục truyền máu cho bọn

họ.

Mà khi mọi người ở đây đều nhìn chằm chằm vào đoạn sông cuối cùng còn

chưa được đào kia, Hướng Quỳ lại lặng lẽ rời khỏi đoàn người, đi đến một quán

rượu ở gần đó.

Bởi vì Thiết Kỳ Bang trắng trợn triệu tập bang chúng và thuê cu li ở hai bờ sông

đến Mi Gia trang làm việc, cho nên nơi này có thêm rất nhiều quán rượu, quán

trà và kỹ viện.

Quán rượu Vương gia này chính là một quán rượu mới khai trương hơn một

tháng.

Nhìn qua không khác gì một quán rượu bình thường, kiếm tiền khổ cực từ đám

cu li kia. Nhưng không có mấy người biết, chủ nhân của quán rượu này là một

đệ tử nội môn của Bắc Thiên môn.

“Vương sư huynh!”

Hướng Quỳ đi vào phòng riêng, liền nhìn thấy Vương chưởng quỹ của quán

rượu, hắn nhướng mày lên, sau đó mới ngồi xuống cái bàn bát tiên.

“Vương sư huynh, tông môn đã trả lời chưa? Chuyện của ta, tông môn nói như

thế nào? Ta có thể đảm bảo, ta đã điều tra trong và ngoài Thiết Kỳ Bang rồi,

tuyệt đối không có bất kỳ thứ gì dị thường, cũng không có bất kỳ manh mối nào

của Nghịch Thần kỳ cả. Toàn bộ quận Tú Thủy này, cũng không có chỗ nào khả

nghi cả, tất cả những nơi Tần Mộc Ca từng đến khi xưa, chúng ta cũng đã đi

điều tra rồi.”

Tại nửa tháng trước, hắn đã xin bản tông Bắc Thiên môn cho rời khỏi Thiết Kỳ

Bang, trở về bản tông.

Luôn không có khả năng đi gia nhập vào Vô Tướng thần tông chứ? 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play