Trên đường về nhà, Lý Tam Thuận ngồi phía trước, vừa đạp xe vừa hỏi: “Đại Ngân, sao tự dưng lại nghĩ tới chuyện mua da thế? Chúng ta đâu dùng đến mấy loại da này? Da sói không làm được áo khoác giống da dê, da thỏ đâu, căn bản không thể mặc ra ngoài, trước kia chỉ dùng làm áo giáp mặc khi đi đánh giặc thôi.”
Lưu Đại Ngân ngồi yên sau, tay bám vào ghế xe, cười nói: “Tôi hỏi ông câu này nhé, ông còn nhớ mấy câu truyện tiểu thuyết của Cảng Đảo con trai đọc không?”
Năm trước khi lên tỉnh thành, ngoài mua lạp xưởng, đồ hộp ra, Lưu Đại Ngân còn mua một đống sách báo, tạp chí và tiểu thuyết của Cảng Đảo.
Tiểu thuyết đều viết bằng chữ phồn thể, con trai Lý Lưu Trụ đoán mò, cũng đọc được quá nửa. Khi rảnh rỗi không có việc gì làm Lưu Đại Ngân thường bảo con trai đọc cho bà ấy nghe, ngoài bà ấy ra, Lý Tam Thuận và hai đứa cháu trai cũng thích ngồi nghe cùng.
Những cuốn tiểu thuyết kia đa phần đều là đánh nhau, còn một phần nhỏ là tình cảm yêu đương. Mỗi lần đọc đến chuyện tình cảm, Lý Tam Thuận lại dẫn hai đứa nhỏ đi chỗ khác.
Ban đầu, Lý Lưu Trụ không muốn đọc lắm, dù sao hắn cũng là đàn ông, luôn cảm thấy đọc tiểu thuyết kiểu này quá ngượng ngùng, huống chi, trong tiểu thuyết còn có những dòng miêu tả rất lộ liễu.
Có lần, mới đọc được một nửa Lý Lưu Trụ đã ném tờ báo xuống bàn, Lưu Đại Ngân nói thế nào, hắn cũng không đọc nữa. Sau khi hỏi han mãi, Lý Lưu Trụ mới nói lí nhỉ: “Trên đó viết mấy thứ không hay.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play