Ôm chặt “ôn hương nhuyễn ngọc” trong lòng, hơi thở của Hàn Đông Thanh cũng dồn dập hơn vài phần.
Nếu không phải đang ở bên ngoài, anh ta thật sự muốn ôm Giang An Ni thêm lát nữa.
Cố gắng lấy lại bình tĩnh, Hàn Đông Thanh khẽ vỗ về người trong lòng mình, nhẹ nhàng an ủi: “An Ni, đừng khóc, chúng ta mau đi thôi.”
Giang An Ni ở trong lòng anh ta khẽ gật đầu, nói lí nhí: “Đông Thanh, em tin anh.”
Hàn Đông Thanh nhỏ giọng: “An Ni, mau đứng thẳng đi, nếu để người khác trông thấy sẽ phiền phức đó.”
Giang An Ni khẽ “Ừ” một tiếng nhỏ như muỗi kêu, rồi chậm rãi ngẩng đầu lên.
Nhưng khi đầu cô ta vẫn chưa rời khỏi n.g.ự.c Hàn Đông Thanh, thì đột nhiên có ba người thanh niên trẻ tuổi ở bên ngoài ngõ nhỏ đi vào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT