Vài ngày sau, Lý Tam Thuận lại tỉnh một lần, ông ấy mở mắt, thở hổn hển nói: “Đại Ngân, tôi muốn về nhà.”
Lý Lưu Trụ: “Cha, đây là nhà chúng ta.”
“Về nhà!” Lý Tam Thuận mở to mắt nói xong mấy chữ này, lại nhắm mắt tiếp.
Lưu Đại Ngân khóc ròng ròng: “Được, Tam Thuận, chúng ta về nhà.”
Bà ấy bảo các con: “Hà Hoa, Liên Hoa, hai đứa lập tức quay về quê quán thu dọn căn nhà cũ của chúng ta, để mẹ đưa cha các con về nhà.”
Lý Liên Hoa định nói gì đó, nhưng môi mấp máy vài cái vẫn không nói nên lời.
Lá rụng về cội, là ý nghĩ đơn giản nhất mà người lớn tuổi nào cũng nghĩ tới.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play