Lý Quân Nhạc thầm hạ quyết tâm, lần thi đấu này chỉ cần tiến vào vòng trong là được, không cần thiết phải đứng đầu. Vòng này mới là vòng loại thôi, vòng tiếp theo mới là vòng quan trọng nhất.
Sau vòng này, chỉ cần tiến được vào vòng trong, là anh ta sẽ được thêm một chút giá trị danh tiếng, có thể lấy được một số điểm tích luỹ nhất định. Đến vòng thi sau anh ta sẽ dùng số điểm tích luỹ này đổi một chút gia vị tăng độ thơm ngon sẽ dùng đến khi thi đấu bán kết, như vậy đạt giải nhất chẳng phải chuyện dễ như trở bàn tay sao.
Tại bây giờ chưa có đủ điểm tích luỹ, chưa đổi được gia vị tăng độ thơm ngon, nếu không sao anh ta phải dùng đến mấy thủ đoạn nho nhỏ kia chứ.
Anh ta chỉ còn thiếu hai điểm tích luỹ nữa thôi là mua được gia vị tăng độ thơm ngon rồi, nhưng chỉ vì hai điểm ấy mà anh ta lại phải dùng “Giấu giếm tai mắt” thêm lần nữa.
Lý Quân Nhạc buồn bực nghĩ: Nếu không mua ký ức của cơ thể này thì tốt rồi. Nhưng nếu không mua ký ức, anh ta sẽ không biết người thân và các mối quan hệ xã hội của chủ nhân cơ thể này, chẳng sớm thì muộn cũng bị lộ tẩy.
Anh ta không tin dùng lý do “Mất trí nhớ” có thể lừa gạt được người thân của nguyên chủ như trong tiểu thuyết viết. Con người có thể mất trí nhớ, nhưng tính tình, thói quen sẽ không thay đổi quá nhiều.
Ngay cả khẩu vị cũng thay đổi, cử chỉ, cách ăn nói đều thay đổi, cha mẹ của nguyên chủ không nghi ngờ mới là lạ. Đổi lại thành anh ta, nếu người thân của anh ta bị mất trí nhớ nhưng tính tình thay đổi rất lớn, chắc chắn anh ta sẽ nghi ngờ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play