Vì lý do sức khoẻ, nên ngoài nhà mình ra, Tề Gia Nhạc chỉ tới bệnh viện và trường học, gần như chưa từng đi đến nơi nào khác, kiến thức của cậu ấy về thế giới này đa phần đều từ trong sách vở và xem được trên tivi.
Sau mấy ngày tĩnh dưỡng, sắc mặt của “Tề Gia Nhạc” đã tốt hơn trước rất nhiều.
“Mẹ, mẹ xem có phải sắc mặt của Tiểu Nhạc hồng hào hơn trước kia rất nhiều không?” Chị dâu Tề hỏi.
Mẹ Tề gật đầu: “Mẹ cũng thấy vậy. Hay là mai mẹ dẫn Tiểu Nhạc đến bệnh viện kiểm tra nhé. Bác sĩ từng nói, Tiểu Nhạc không sống được quá… Bây giờ sắc mặt thằng bé tốt lên như vậy, biết đâu lại có kỳ tích thì sao.”
Chị dâu Tề vội vàng an ủi mẹ chồng: “Mẹ, chắc là kỳ tích thật đó. Trước kia mỗi lần Tiểu Nhạc ra ngoài quay về đều phải nghỉ ngơi một lúc rất lâu, sắc mặt còn trắng bệch ra nữa, nhưng mấy ngày nay thằng bé ra ngoài về còn nhặt được rau giúp chúng ta, sắc mặt cũng hồng hào hơn nhều, nói không chừng bệnh tình của Tiểu Nhạc thật sự không thành vấn đề rồi.”
Mẹ Tề: “Nếu như Tiểu Nhạc khỏi được bệnh, mẹ tình nguyện giảm thọ mười năm.”
“Mẹ, mẹ nói gì vậy, giảm thọ gì chứ. Tiểu Nhạc khỏi bệnh thật, nhất đình là do nhà chúng ta đã khiến trời cao cảm động.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play