Sư phụ hứng thú hỏi: “Chứng cứ đâu?”
“Thứ nhất, từ khi Vương Nhất Ái tháo đồng hồ ra đặt trong phòng ký túc, không có người ngoài vào phòng bọn họ. Nếu như đồng hồ bị trộm thật, vậy thì kẻ trộm chỉ có thể là người trong phòng ký túc của bọn họ. Thứ hai, ngoài Vương Nhất Ái, chỉ có bạn học Tưởng Bội Bội trong phòng bọn họ ra khỏi ký túc xá trong thời gian dài, những người còn lại hoặc là chỉ ra ngoài một lát, hoc là ra ngoài cùng nhau, căn bản không có thời gian đi từ ký túc xá tới phòng học. Thứ ba, khi chúng ta hỏi chuyện, sắc mặt bạn học Tưởng Bội Bội kia không ổn lắm, rõ ràng cô ta đang sợ hãi. Cô ta đang sợ hãi điều gì nhỉ? Chúng ta chỉ hỏi thăm theo lệ thường thôi, đâu phải bắt về đồn thẩm vấn, nếu không có gì, sao cô ta phải sợ?”
Sư phụ đạp xe thong thả, nói: “Đợi lát nữa về đồn, em giao chiếc đồng hồ này cho cảnh sát tỉnh, nhờ bọn họ giám định vân tay giúp chúng ta.”
“Vâng, em biết rồi.”
“Nhớ đưa cả lời khai của Tưởng Bội Bội và Vương Nhất Ái qua đó luôn.”
Đồ đệ không hiểu bèn hỏi: “Thầy ơi, sao phải gửi cả lời khai của Tưởng Bội Bội qua bên đó? A, em biết ồi, nếu Tưởng Bội Bội lấy đồng hồ thật, thì chắc chắn trên chiếc đồng hồ sẽ có dấu vân tay của cô ta, trên tờ ghi lời khai cũng có dấu vân tay, dùng nó để so sánh là được. Thầy ơi, em rẽ trái ở phía trước đây.”
“Đi đi, trên đường nhớ đi cẩn thận.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play