Vừa rồi Vương Nhất Ái mải khóc, căn bản không nghe thấy lời quản lý ký túc nói, lúc này nhìn thấy Lưu Đại Ngân, cô ấy còn không dám tin: “Bà ngoại, bà ngoại, sao bà lại tới đây.”
Cô ấy ôm Lưu Đại Ngân khóc rống lên, giống như đứa trẻ cuối cùng đã tìm được nơi có thể dựa vào.
“Chị là bà ngoại của bạn học Vương Nhất Ái à? Chị tới đúng lúc lắm, bạn học Vương Nhất Ái tác phong bất chính, đêm qua, đêm qua...”
Giáo viên kia không nói hết câu, mà liếc mắt khinh thường Vương Nhất Ái.
Một giáo viên khác kể lại từ đầu đến cuối sự việc một lần, cuối cùng nói: “Đứa nhỏ này phải quản giáo tử tế, không phải cứ thấy thành tích tốt là yên tâm rồi. Nếu là người không biết liêm sỉ, thì có thành tích tốt cũng uổng phí.”
Vương Nhất Ái càng khóc lớn hơn: “Bà ngoại, không phải cháu, thật sự không phải cháu đâu.”
Cô ấy thật sự không làm ra những chuyện đó, thật sự không phải cô ấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT