Chu Đại Hữu đã ra đồng, nhưng vợ anh ta vẫn ở nhà. Sau khi vào phòng ngồi xuống, Lưu Đại Ngân trực tiếp đi thẳng vào vấn đề: “Tiểu Lệ không phải con ruột của cô nhỉ?”
Nghe vậy, vợ Chu Đại Hữu lập tức cảnh giác: “Ông bà là ai? Tiểu Lệ chính là con gái ruột của tôi, ông bà nghe tin đồn vớ vẩn ở đâu mà tới chỗ tôi nói hươu nói vượn thế.”
Lưu Đại Ngân: “Cô không cần để ý sao chúng tôi biết được chuyện này. Trong thôn có rất nhiều người, cô không mang thai đột nhiên lại có Tiểu Lệ, sao con bé có thể là con gái ruột của cô? Nếu cô không muốn nói vậy thì chúng tôi sẽ đến đồn công an báo án. Lừa bán trẻ con là tội nặng, đến lúc đó sẽ bị phán mười mấy năm tù đó.”
Trên mặt vợ Chu Đại Hữu xuất hiện vẻ hoảng loạn, nhưng mà không lâu sau cô ấy đã lấy lại bình tĩnh: “Ông bà đừng lừa tôi, tôi cũng từng đi học cũng hiểu tri thức. Chỉ có bọn buôn người mới bị bắt vào tù, tôi không phải kẻ buôn người, sao cảnh sát có thể bắt tôi?”
Trong hiểu biết của vợ Chu Đại Hữu, bọn buôn người là kẻ lừa bán con cái nhà người khác. Còn Tiểu Lệ, do nhà cha mẹ con bé không muốn nuôi mới tặng cho vợ chồng bọn họ, sao vợ chồng bọn họ có thể là kẻ buôn người.
Lưu Đại Ngân không hoang mang chút nào, lại hỏi tiếp: “Cô không phải kẻ buôn người, vậy Tiểu Lệ từ đâu tới, con bé nở ra từ cục đá sao? Tôi nói thật cho cô biết, chúng tôi chính là ông bà nội của Tiểu Lệ, cháu gái nhà tôi vừa sinh ra đã bị bọn buôn người bắt cóc, chúng tôi đã báo án ở đồn công an rồi. Nếu cô không tin, hiện tại chúng ta đến đồn công an hỏi thử xem. Tiểu Lệ sống ở nhà các cô lâu như vậy, vợ Đại Hữu, cô nói xem, Tiểu Lệ có giống tôi không?”
Vợ Chu Đại Hữu cẩn thận quan sát Lưu Đại Ngân, thầm so sánh bà ấy với Tiểu Lệ, đúng là hơi giống thật, đặc biệt là khi cười rộ lên lại càng giống hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT