Lữ Thu Nguyệt hơi oán trách mẹ mình: “Mẹ, con biết mẹ muốn tốt cho con, nhưng đầu cần nói ra từ trước như vậy. Đợi sau này kết hôn rồi, con mới đưa hai đứa nhỏ đó cho mẹ của Lưu Trụ không phải tốt hơn sao?”
Mẹ Lữ buông đồ trong tay xuống, nói: “Mẹ vì ai chứ, còn không phải vì con sao? Con nghĩ Lưu Đại Ngân kia là người dễ đối phó như vậy à? Hiện tại Lý Lưu Trụ đang làm việc cho gia đình, tiền lương cũng do mẹ cậu ta phát, nhìn là biết quyền quản lý gia đình đều nằm trong tay bà ấy, đợi kết hôn rồi con mới nói hai đứa nhỏ không được sống cùng vợ chồng con, con không sợ mẹ cậu ta không vui, sẽ không cho vợ chồng con một xu nào sao? Bây giờ chưa kết hôn, có chuyện gì cứ nói rõ ràng từ trước, đến được với nhau thì đến, không được thì thôi.”
Lữ Thu Nguyệt không đáp.
Mẹ Lữ lại nói tiếp: “Nếu không phải vì tiền lương của Lý Lưu Trụ cao, thì mẹ cũng chướng mắt cậu ta, vừa hộ khẩu nông thôn, vừa không phải công nhân chính thức trong nhà máy như con, nếu nhà cậu ta không có tiền, ai thèm nhìn trúng cậu ta. Nếu cậu ta không đồng ý yêu cầu con đưa ra, vậy thì hai đứa chia tay đi, dù sao con cũng có công ăn việc làm tử tế, không sợ không tìm được đối tượng tốt.”
Mẹ Lữ nói trúng tiếng lòng của Lữ Thu Nguyệt, thật ra cô ta cũng hơi chướng mắt Lý Lưu Trụ, nếu không phải vì thấy hiện tại nhà họ Lý cũng coi như gia đình giàu có, thì còn lâu cô ta mới hẹn hò với Lý Lưu Trụ.
Mẹ nói cũng đúng, nếu Lý Lưu Trụ không đồng ý yêu cầu để hai đứa nhỏ sống với ông bà nội, vậy thì chia tay, dù sao cô ta cũng có việc làm chính thức trong nhà xưởng quốc doanh, tìm một anh công nhân không tốt hơn Lý Lưu Trụ sao?
Lý Lưu Trụ và Lữ Thu Nguyệt không liên lạc với nhau mấy ngày, đến khi gặp lại, Lý Lưu Trụ chủ động chia tay.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT