Lưu Đại Ngân biết người này đang nói mình, bà ấy lặng lẽ thu dọn đồ đạc, ra ngoài từ cửa sau của lớp học.
Trong lúc Lưu Đại Ngân thu dọn đ đạc ra ngoài, vị giảng viên họ Nhậm kia vẫn đang nói: “Bây gờ đúng là người nào cũng có thể tới nghe giảng rồi, không biết bùn dính dưới chân đã rửa sạch chưa nữa, nếu sau này còn đến tiếp, tôi sẽ không khách sáo đâu.”
Cho dù ông ta nói chuyện khó nghe đến đâu, Lưu Đại Ngân vẫn không rên một tiếng.
Nơi này là lớp học, bên dưới còn có nhiều sinh viên khao khát tri thức như vậy, nếu như cãi nhau, bị ảnh hưởng nhất chỉ có thể là bọn họ, Lưu Đại Ngân không muốn nhiều bạn trẻ như vậy không thể học tập chỉ vì mình.
Ra khỏi lớp, Lưu Đại Ngân dựa vào vách tường, thở dài thật sâu, sau này không biết có thể đi dự thính tiếp hay không đây.
Hiếm khi thấy bà ấy hơi ủ rũ như vậy.
Nhưng Lưu Đại Ngân chỉ suy sút một lát, không lâu sau đã lấy lại tinh thần. Chắc chắn khoa quản lý này không chỉ có mình giáo viên họ Nhậm kia, cùng lắm thì không nghe lớp ông ta, đi nghe lớp của các giáo viên khác.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play