Trông thấy lại là mẹ Giang, anh hơi nhíu mày: “Sao bà lại tới đây nữa? Con trai bà phạm tội, cảnh sát và tòa án sẽ căn cứ vào hành vi phạm tội để đưa ra mức hình phạt, bà tới tìm tôi cũng vô dụng thôi, chẳng lẽ bà nghĩ tôi còn điều khiển được suy nghĩ của thẩm phán?”
Mẹ Giang quỳ khóc, cầu xin: “Chỉ cần cậu chịu viết một lá thư thông cảm, là con trai tôi có thể giảm án mấy năm. Tôi xin cậu đấy, nể tình đã từng là bạn học cùng lớp, cậu tha thứ cho nó đi mà.”
Trương Vân Sinh đỡ ông Trương vào buồng trong, sau đó lại ra ngoài đứng trước mặt mẹ Giang, nói: “Từng là bạn học cùng lớp? Đã từng là bạn học sao con trai bà lại nhẫn tâm thuê người đánh gãy tay tôi như vậy? Nếu như có người đối xử với con trai bà như vậy, bà còn nói ra được câu buông tha cho người ta sao?”
Mẹ Giang nhìn từ dưới lên trên, chỉ nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng và khóe miệng mỉa mai.
Lời cầu xin đã đến bên miệng bà ta lại không nói được thành lời.
Lúc này sau khi không ngừng đẩy nhanh tốc độ, cuối cùng Giang An Ni cũng tới được nhà họ Trương ồi.
Cổng nhà họ Trương mở rộng, mẹ cô ta đang quỳ ở phòng khách, trước mặt là bạn học bị em trai cô ta thuê người đánh kia.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play