Ngoài tay ra, trên người Trương Vân Sinh không có gì đáng ngại. Anh ngồi dựa lưng vào tường, trả lời: “Tết Thanh Minh dì Lưu không về quê viếng mồ mả cho ông bà tổ tiên được, nên tới đập Nê Sinh đốt vàng mã. Hai tên du côn kia chọn chỗ cách chỗ dì ấy đốt vàng mã không xa, nên dì Lưu đã cứu anh. Nếu không có dì Lưu, không biết bây giờ anh thế nào rồi đâu.”
Ông Trương ở bên cạnh cũng nói: “Đưa Vân Sinh tới bệnh viện rồi, vợ Tam Thuận còn mang tới năm trăm đồng làm tiền thuốc men, còn chạy lên chạy xuống. Đợi Vân Sinh khỏe lại rồi, cả nhà chúng ta phải tới cửa cảm ơn người ta tử tế.”
Trương Thủy Sinh gật đầu: “Đương nhiên rồi. Anh, nghe anh nói như vậy, thì hình như là hai tên du côn kia cố ý tới tìm anh. Anh là sinh viên, sao lại đắc tội với bọn chúng? Có phải có uẩn khúc gì bên trong hay không? Cảnh sát điều tra thế nào rồi?”
Trương Vân Sinh nói: “Hai tên du côn bị người ta thuê, cố ý tới dạy dỗ anh. Tên chạy đi kia là đại ca, người đứng sau là ai chỉ mình gã ta biết. Cảnh sát đang tìm gã ta rồi, trước mắt vẫn chưa có tin tức gì.”
Trương Thủy Sinh nói chuyện với người nhà một lát, rồi đứng dậy nói: “Ông nội, anh họ, anh, em ra ngoài một chuyến, lát nữa sẽ quay lại.”
Ra khỏi phòng bệnh, Trương Thủy Sinh nhấc chân đi tới phòng làm việc của bác sĩ hỏi thăm tình hình.
“Bác sĩ nói gì cơ? Tuy tay anh trai cháu được nối lại rồi, nhưng sau này không làm được việc nặng, cũng không thể sử dụng trong thời gian dài, ngồi viết chữ một buổi sáng cũng không được?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT