Việc này không phải lỗi của Lưu Đại Ngân, nếu như muộn thêm vài năm, chỉ cần không phải thứ gì trái pháp luật, cá nhân chỉ cần cầm tiền đến công ty mậu dịch là có thể nhập khẩu.
Trương Vân Sinh cũng không biết phải làm sao, chỉ có thể nói: “Dì Lưu, dì đừng nhụt trí, để cháu hỏi thăm giúp dì xem có nhà xưởng quốc doanh nào muốn thanh lý máy móc hay không.”
Thật ra lời này chỉ là lời an ủi Lưu Đại Ngân mà thôi chứ máy móc trong nhà máy quốc doanh đều thuộc về nhà nước, cho dù có cũ có hỏng, nó cũng phải nằm trong kho hàng của nhà máy quốc doanh, không có khả năng bán cho người khác.
Vân Chi
Nếu thật sự bán cho Lưu Đại Ngân, sẽ dính phải tội trục lợi từ tài sản của tập thể, bị điều tra ra thì lãnh đạo trong nhà xưởng sẽ ăn đủ.
Lưu Đại Ngân hơi suy sút, nhưng rất nhanh đã lấy lại tinh thần. Bà ấy lại cười tươi nói: “Tỉnh chúng ta chưa từng có tiền lệ hộ cá thể tư nhân nhập khẩu máy móc, vậy thì để tôi bắt đầu mở ra tiền lệ này. Trước kia quốc gia không cho cá nhân làm ăn buôn bán, chẳng phải bây giờ đã cho phép rồi sao? Trước kia không có tiền lệ tư nhân nhập khẩu máy móc, sau này chắc chắn sẽ có người mở đầu, vậy để tôi làm người mở đầu đi.”
Khi nói ra lời này, trên mặt Lưu Đại Ngân mang theo nụ cười, ánh mắt cũng sáng lên, giống như bà ấy không hề cảm thấy mình vừa nói ra một câu rất ghê gớm, mà chỉ là một câu nói rất rất bình thường, giống như sáng sớm gặp người quen hỏi một câu, chị ăn cơm chưa, chị đi đâu đấy vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play