Điều Trương Thủy Sinh chưa bao giờ nghĩ tới là, Lưu Đại Ngân lại không đồng ý.
“Dì Lưu, vì sao?” Trương Thủy Sinh trợn tròn mắt. Câu trả lời của Lưu Đại Ngân đã nằm ngoài dự kiến của anh ta: “Xưởng quần áo này giúp chúng ta kiếm được nhiều tiền như vậy, sao dì lại không muốn làm tiếp? Dì Lưu, dì có điều gì khó nói à? Dì nói ra đi, chúng ta cùng nhau nghĩ cách giải quyết.”
Lưu Đại Ngân rót cho Trương Thủy Sinh một chén nước, cười nói: “Cậu uống nước trước đi, xem cậu đổ đầy mồ hôi rồi kìa.”
Trương Thủy Sinh: “Dì Lưu, dì nói với cháu nguyên nhân vì sao trước đã, nếu không cháu nuốt không trôi.”
“Thủy Sinh, chúng ta quen biết nhau lâu như vậy rồi, cậu đã từng để ý đến quần áo tôi mặc trên người lần nào chưa?” Lưu Đại Ngân chỉ vào quần áo trên người mình, hỏi: “Cậu xem bộ quần áo trên người tôi thế nào? Có đẹp không? Tạm thời chưa nói đến có hợp mốt hay không, chỉ nói riêng màu sắc thôi, ngoài quần áo màu đen, xám, xanh than ra, cậu thấy tôi từng mặc quần áo màu khác bao giờ chưa?”
Trương Thủy Sinh cẩn thận suy nghĩ vấn đề bà ấy hỏi, nghĩ lại thì, đúng là từ khi gặp Lưu Đại Ngân đến bây giờ, hình như bà ấy thật sự chưa từng mặc quần áo sáng màu lần nào, suốt ngày đều là màu đen, màu xanh than, nhìn qua đúng là xám xịt thật.
Nhưng dì Lưu hỏi vấn đề này làm gì? Có liên quan gì đến việc kinh doanh xưởng quần áo sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play