“Con nói gì cơ, có người theo dõi con?” Lưu Đại Ngân và Lý Liên Hoa quay sang nhìn nhau, đều khiếp sợ.
Đến bây giờ Lý Lưu Trụ nhớ lại vẫn cảm thấy toát mồ hôi hột: “Mẹ, con nghe lời mẹ dặn đến ngân hàng lấy tiền, nhưng con luôn có cảm giác ai đó đang đi theo mình, nên con cố ý giả vờ ngồi xuống buộc lại dây giày, quả nhiên trông thấy có hai tên lén lút phía sau. Đợi đến ngân hàng rồi, con vẫn nhìn thấy hai người kia lén lút sau lưng con qua cửa kính của ngân hàng. Con sợ quá, nên không lấy tiền nữa mà chạy về đây.”
Lưu Đại Ngân nheo mắt suy nghĩ một lát, rồi hỏi: “Lưu Trụ, hai người trông thế nào?”
Lý Lưu Trụ ngẫm nghĩ, rồi nói: “Vẻ ngoài bình thường, nhìn qua giống bọn du côn, mặc áo bông màu tro, không khác gì đám du thủ du thực.”
Lý Liên Hoa cũng sốt ruột, bị người khác theo dõi không phải chuyện tốt đẹp gì, ai biết đối phương là người thế nào.
“Mẹ, mẹ nói xem chúng ta phải làm sao bây giờ? Người theo dõi Lưu Trụ có thể nào là công an không? Vì cha bị chụp mũ tư bản, công an muốn điều tra kỹ càng nên theo dõi nhà chúng ta?” Lý Liên Hoa phân tích.
Lưu Đại Ngân lắc đầu phủ định: “Nếu là công an đi theo dõi Lưu Trụ, bọn họ sẽ để Lưu Trụ phát hiện ra sao? Lưu Trụ cũng nói rồi, nhìn hai người kia như hai tên du côn, không có khả năng là công an.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play