“Ta… ta sợ không xứng làm vợ tú tài.” Ta chỉ là một thôn phụ bình thường, dung mạo tầm thường, không tài cũng chẳng có của.
Còn chưa đợi Tùng Trúc lên tiếng, bà bà đã nhướng mày: “Con không xứng, vậy ai mới xứng? Dù là công chúa cũng không thể sánh bằng con trong việc tránh tai họa.” 
Bà răn dạy Tùng Trúc: “Con vạn lần không được vì đỗ tú tài mà sinh ra suy nghĩ khác, ta tuyệt đối không cho phép.”
Tịch Tùng Trúc khẽ cười: “Nương, con không đâu.”
“Phu thê hoạn nạn có nhau.” Hắn mỉm cười nhìn ta. “Huống hồ, nương tử của con còn rất ưa nhìn.”
Người này, mới đỗ tú tài mà miệng đã ngọt như tẩm mật vậy.
Lòng ta bỗng chốc yên lại, bà bà bắt đầu hỏi han về chi tiết của kỳ thi viện. Đúng như ta dự đoán, Chu Lý lần này cũng đi thi, còn tặng Tùng Trúc một thỏi mực tốt.
Nghe nói thỏi mực này đến từ kinh thành, đen bóng, khó lem, là thứ mà quan to quý nhân đều ưa chuộng.
Tùng Trúc lấy thỏi mực từ trong bọc ra: “Nghe lời mọi người, ta vẫn chưa dùng đến.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play