Lý Tĩnh thầm nghĩ đứa nhỏ này thật khéo léo, chẳng giống đứa con khiến mình ê mặt chút nào. Cô ta không hiểu sao một người như Trương Thúy Cầm, đầu óc chậm chạp, lại sinh được một đứa con tinh tế đến vậy.
Dẫu có chút ganh ghét trong lòng, Lý Tĩnh vẫn quay sang Hứa Nam Nam, nói: “Mày nhìn chị Hồng Hồng mà học hỏi đi, hiểu chuyện bao nhiêu. Chẳng lớn hơn mày mấy tuổi, sao mày cứ thích gây rắc rối thế hả?”
Hứa Nam Nam chỉ liếc nhẹ, chẳng buồn mở miệng đáp lại.
Trên đời luôn có những kẻ khiến bạn cảm thấy nói chuyện với họ chỉ tổ phí lời. Cô thật muốn moi đầu Lý Tĩnh ra xem thử, liệu trong đó có phải toàn cỏ khô không. Vì người ngoài mà đối xử tệ với con ruột mình, có đáng không? Làm vậy thì cô ta được lợi lộc gì?
Trông cậy vào cháu gái nuôi mình lúc về già sao nổi? Đừng làm trò cười cho thiên hạ.
Cô thẳng tay bưng bát mì lên ăn, dù chẳng ưa gì, nhưng đồ ăn miễn phí thì dại gì bỏ qua: “Tiểu Mãn, ăn đi.”
“Vâng.” Hứa Tiểu Mãn rụt rè nhìn đám người xung quanh, rồi ngoan ngoãn cầm bát lên. Cô bé hiểu rõ, trong căn phòng này, người duy nhất thực sự là máu mủ với mình chỉ có chị gái.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play