Hứa Nam Nam trả tiền xong, dắt Hứa Tiểu Mãn ra phía sau tìm ghế ngồi.
Cô để Hứa Tiểu Mãn ngồi vào chỗ, còn mình chọn chiếc ghế nhỏ phía trên. Hai chị em nhìn cảnh vật lướt qua ngoài cửa sổ, lòng đều có chút phấn khích. Hứa Tiểu Mãn háo hức vì được vào thành phố, nơi có những món đồ chơi lạ lùng mà chị Hồng Hồng từng kể. Còn Hứa Nam Nam thì nghĩ, nhân chuyến đi này, tiện thể xem liệu có cơ hội ở lại thành phố hay không.
Thời điểm này, người nông thôn muốn định cư ở thành phố là chuyện cực kỳ khó khăn. Dù Hứa Kiến Sinh làm công nhân mỏ và có hộ khẩu thành phố, nhưng vì Lý Tĩnh mang hộ khẩu nông thôn, nên Hứa Nam Nam và Hứa Tiểu Mãn đều theo hộ khẩu mẹ, thuộc về nông thôn.
Ở thời đại này, với người dân bình thường, việc có được hộ khẩu thành phố chẳng khác nào hái sao trên trời.
Đường cái gập ghềnh, xe rung lắc suốt chặng đường, khiến Hứa Nam Nam suýt nôn mấy lần. Mãi mới chịu đựng đến trạm xe ở thị trấn, cô lao xuống xe, lập tức nôn thốc nôn tháo bên vệ đường.
Tay tài xế này đúng là quá “mạnh mẽ”, còn hơn cả tài xế xe buýt.
Hứa Tiểu Mãn lo lắng chạy theo: “Chị, chị sao vậy?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play