“Rầm!” Bà cụ đập mạnh đôi đũa xuống bàn: “Nói linh tinh cái gì? Tôi làm vậy hoàn toàn vì muốn tốt cho nhỏ Hai. Nhà mình không có cơm mà ăn, để nó qua nhà người ta sống sung sướng, đây là điều tốt đẹp, mọi người nghĩ cái gì vậy?” Rồi bà quay sang Hứa Nam Nam: “Nhỏ Hai, bà vì mày mà lo lắng đấy. Tuy mày hay làm bà tức, nhưng bà vẫn thương mày.” Hứa Nam Nam ăn xong phần cơm trong bát, đặt bát trước mặt bà cụ: “Bà, Tiểu Mãn chưa ăn đâu.”
Bà cụ mặt mày tái mét, múc một muôi cháo loãng đưa cho cô: “Dù mày có muốn hay không, chuyện này đã định rồi. Sau này mày phải biết ơn bà.”
Hứa Nam Nam cầm bát, nhìn bà cụ với nụ cười nhạt: “Bà, cháu thật lòng cảm ơn bà lắm!” Nói xong, cô bưng bát rời đi ngay.
“Mẹ, mẹ xem thái độ của nó kìa!” Trương Thúy Cầm bực bội đập bàn, nhưng trong lòng lại mừng thầm.
Tương lai của nhỏ Hai sắp tiêu tan, tính cách Hứa Tiểu Mãn thì nhu nhược, chẳng phải sau này vợ chồng Hứa Kiến Sinh sẽ chỉ trông cậy vào Hồng Hồng và Lỗi Tử nhà cô ta sao? Đồ đạc của Hứa Kiến Sinh rồi cũng sẽ về tay con cô ta thôi.
Lưu Xảo liếc cô ta, khóe môi khẽ nhếch lên đầy ý tứ. Tối đó, cả nhà mang những tâm tư khác nhau trở về phòng nghỉ ngơi.
Trong phòng phía Tây, hai vợ chồng Hứa Kiến Bình nằm trên giường bàn chuyện này. Hứa Kiến Bình thở dài không ngớt: “Xảo, sao anh thấy chuyện này không ổn. Em nói xem, nếu nhỏ Hai thật sự bị gả đi, liệu anh cả có trách anh không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT