Nhưng đám người vô sỉ trước mắt này quả thực vừa ngu muội vừa buồn cười! Nói nghe thật cao cả, cứ như tất cả những gì họ có hiện giờ đều là nhờ công lao của bộ lạc vậy.
Kha Liễm cười nhạt, không chút khách khí đáp trả:
"Nếu ta nhớ không lầm, Áo Cách chính là vì ta mà mang về cho bộ lạc một túi muối lớn, chưa kể còn không ít thức ăn. Thịt thì không nói, nhưng nếu đã nói là một bộ lạc, vậy sao không lấy số muối đó ra chia cho ta một phần luôn đi?"
Muối trong xã hội nguyên thủy này là thứ cực kỳ quý giá. Người ở đây hoàn toàn không biết cách tinh chế muối, mà trong toàn bộ các bộ lạc, chỉ có một bộ lạc lớn nằm sâu trong rừng mới có thể sản xuất muối. Theo lời những thú nhân từng đi đổi muối kể lại, đó là một bộ lạc vô cùng phồn hoa, muốn đổi được muối, họ phải đem ra những vật phẩm quý giá gấp hàng trăm lần mới có thể lấy được một bọc nhỏ.
Vậy mà thứ mà những người này xem là báu vật, trong mắt Kha Liễm lại chẳng đáng để bận tâm. Trong kho vật tư của cậu, chỉ cần đổi một tấm thẻ là đã có thể cung cấp đủ muối cho cậu và Áo Cách dùng dài dài.
Một khi lợi ích bản thân bị đe dọa, những kẻ vừa rồi còn ầm ĩ lập tức câm lặng. Ai cũng không muốn vì một miếng thịt mà đem thứ quý giá như muối ra trao đổi.
Mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía Hắc Tề, chờ xem liệu hắn có thể tiếp tục đứng ra tranh luận thay họ hay không.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play