Sao thế này? cảm xúc này…không phải của cậu

Đây là phản ứng theo bản năng của cơ thể này!

Người này là ai?

Ngay khi câu hỏi này vang lên trong đầu, một dòng ký ức xa lạ tràn vào, khiến cậu đau đớn đến mức ôm đầu rên rỉ 

Đối diện, nam nhân lo lắng hỏi:“Ngươi sao vậy?Bị thương ở đâu à? Hay bọn họ đánh ngươi?”

Hắn chần chừ.

Lòng bàn tay siết chặt mảnh đá nhọn, nhưng cuối cùng chỉ đẩy nhẹ người kia ra: “Ngươi …từ từ”.

Cơn đau đầu dịu đi. Theo đó, ký ức của chủ nhân cũ cũng ùa đến.

Nơi này là một thế giới thú nhân!

Con người ở đây chia thành hai loại: nam nhân bình thường và nam nhân có thể hóa thành động vật - thú nhân. Quan trọng nhất, thế giới này không có phụ nữ!.

Những người không thể biến thân như hắn bị gọi là “giống cái” và thường yếu ớt, khó sống sót trong rừng.

Mà cơ thể này, chính là một giống cái. Không trách được cậu yếu như vậy.

Bất kể thế giới nào, kẻ yếu đều sẽ bj ức hiếp. Kha Liễm trầm ngâm nhìn nam nhân trước mặt.

Người này tên là Trác, một thú nhân, cũng là người mà nguyên thân từng thầm thương trộm nhớ. Lý do rất đơn giản: vì trong cả bộ lạc, chỉ có Trác không khinh thường hắn.

Người đối diện hơi mấp máy môi, do dự rồi nói:

“Thật ra ta vẫn luôn muốn đến gặp ngươi. Nhưng ngươi cũng biết tính Liên rồi đấy, nếu hắn biết ta lại tìm ngươi, chắc chắn sẽ giận.”

Liên là con trai tộc trưởng, một giống cái, và cũng là người đẹp nhất trong bộ lạc.

Nghe vậy, Kha Liễm nhếch môi cười lạnh. Chỉ có nguyên thân ngốc nghếch kia mới không nhận ra sự giả dối của thú nhân trước mặt. 

"Nếu sợ hắn giận thì đến làm gì?" Không lẽ thấy ta chết chưa đủ nhanh? Nhưng nghĩ lại, ta có thể xuyên đến đây cũng nhờ hắn mà ra.

Liễm là một cô nhi do bộ lạc nhặt về, không cha không mẹ, sống nhờ vào phần lương thực ít ỏi mà bộ lạc phát mỗi tháng. Chỉ cần vào rừng hái thêm chút rau dại là có thể sống qua ngày. Nhưng Liễm lại quá yếu đuối, nhút nhát, không dám phản kháng. Ban đầu, hắn chỉ bị xem thường, nhưng vì không dám cãi lại khi bị mắng, không dám đánh trả khi bị bắt nạt, nên người trong bộ lạc ngày càng lấn tới. Dần dần, những ánh mắt khinh bỉ trở thành những lời nhục mạ, rồi cả những trận đòn roi. Trải qua thời gian dài bị bắt nạt, hắn càng lúc càng thu mình, sống trong sợ hãi. Cứ như vậy, cuộc sống của hắn ngày càng bế tắc, bị dồn ép đến đường cùng.

Và giọt nước tràn ly chính là người đàn ông trước mặt. Liễm vẫn chưa quên khoảnh khắc đó—khi nguyên thân vì không muốn bị ép gả cho thú nhân tàn tật Áo Cách, đã dốc hết can đảm cầu xin hắn đưa mình rời đi. 

Thế nhưng, thú nhân này không chỉ lạnh lùng đẩy hắn ra, mà còn báo với tộc trưởng, khiến hắn bị nhốt lại.

 Giữa tuyệt vọng cùng cực, Liễm buông bỏ mọi hy vọng. Trong hang động tối tăm, hắn lặng lẽ kết thúc sinh mệnh của mình.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play