“Được, nếu bọn họ muốn đi theo thì cứ để họ chờ. Trước tiên, chúng ta ăn cơm tối đã.”
Nói xong, Kha Liễm xoay người, lấy từ trong túi ra mấy gói đồ ăn màu đỏ. Đây là thứ mà cậu đã đổi được bằng hạt lúa mạch hoang. Nhìn thấy bao bì, trên đó in những chữ quen thuộc: “Khang Soái – Mì ăn liền!”, còn là vị bò kho nữa chứ.
Đáng tiếc là đám thú nhân không biết đọc. Hắc Sơn cầm lấy một gói, quan sát kỹ rồi hỏi: “Đây là đồ ăn gì? Sao ta chưa thấy bao giờ?”
Kha Liễm giật lại, cười nói:
“Đây là thứ tốt! Là mỹ vị đấy.”
Mì gói thực ra cũng bình thường thôi, ăn mãi thì cũng chán, nhưng nếu lâu ngày không ăn thì lại thèm đến phát hoảng.
Kha Liễm liếm môi, đã lâu rồi cậu không được ăn mì, nghĩ đến liền không nhịn được nữa. Cậu nhìn hai thú nhân rồi phân công:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT