Chờ đến khi ra đến đại môn, Áo Cách nhìn thấy một bên mặt Áo Địch sưng vù, nhất thời không biết nên nói gì. Hắn im lặng hồi lâu, rồi mới lên tiếng:  
"A ca, tại sao ca lại chỉ đi một mình? Chẳng lẽ ca không biết, chỉ dựa vào sức của một người thì không thể nào giết được tộc trưởng bộ lạc Cự Tích sao?"  
"Vậy thì phải làm sao bây giờ? Không có sự giúp đỡ của các thú nhân, làm sao có thể đánh thắng bọn họ? Chẳng lẽ ta phải trơ mắt nhìn tộc nhân đi chịu chết mà không làm gì cả sao?", giọng Áo Địch rất nhỏ, cúi đầu nhìn chằm chằm xuống đất.  
"Việc gì cũng có thể thử, nhưng nếu hành động trong tuyệt vọng thì chẳng những không thể xoay chuyển tình thế, mà ngược lại còn làm mọi chuyện tồi tệ hơn. Ta vẫn luôn nghĩ ngươi rất thông minh, không ngờ khi đối mặt với những việc này, ngươi lại làm chuyện ngu ngốc như vậy." Kha Liễm không chút lưu tình vạch trần.  
Áo Địch im lặng hồi lâu. Khi Kha Liễm tưởng rằng hắn sẽ cứ thế trầm mặc cả đoạn đường, thì bỗng nghe thấy giọng nói của giống cái kia nhuốm đầy nét nghẹn ngào:  
"Người bị giết chính là A Tháp của ta, người bị bắt đi chính là tộc nhân của ta. Ta không lợi hại như ngươi, cũng không nghĩ ra được cách nào tốt hơn. Ta chỉ muốn cứu bọn họ… nhưng cuối cùng lại trở thành kẻ được cứu."  
"Ê ê, ngươi sẽ không khóc đấy chứ?" Kha Liễm lúng túng quay sang nhìn Áo Cách: "Ta có nói gì quá đáng không?"  

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play