“Thế nào mà vẫn còn ở đây? Tưởng rằng chúng ta rơi xuống dưới rồi thì bọn họ sẽ rời đi chứ.” Tiêu Nhạc kinh ngạc hỏi.
“Hẳn là đuổi theo Kha Liễm mà đến.” Hắc Tề tiếp lời.
Kha Liễm vừa bước ra đã thấy đám Ngưu Tị thú, hơi sững người một chút. Mấy con thú to lớn ấy vừa trông thấy cậu liền vui vẻ ngẩng cao cái mũi chạy tới, cọ cọ vào người cậu đầy thân thiết—đến mức suýt làm Áo Cách nổi đóa lên mới chịu dừng lại.
“Haha, chỉ là một đám động vật thôi mà, đừng nhỏ mọn như vậy, Áo Cách.” Kha Liễm cười cười, tiện tay từ hệ thống đổi ra một ít nộn thảo đưa qua. Đám Ngưu Tị thú vui vẻ ngậm lấy rồi chạy về phía tộc đàn.
Áo Cách khoanh tay trước ngực, lầm bầm không tình nguyện: “Ta còn chưa được cọ, tiện nghi bọn nó quá rồi.”
Kha Liễm bật cười, vỗ nhẹ lên eo hắn, ghé sát nói: “Buổi tối không phải cọ đủ rồi sao? Được rồi, đi thôi.”
Trên đường về, Tiêu Nhạc cùng mọi người đã kể lại chuyện xảy ra ở bộ lạc cho Áo Cách nghe. Nghe xong, sắc mặt hắn lập tức sa sầm, tức giận không thôi. Cuối cùng, hắn nhịn không được mà nói ra dự định thu nhận những người đó của Kha Liễm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT